Một buổi sang trời
se lạnh, sau khi đã hoàn thành đống sổ
sách cần thiết tôi lại mở máy tinh vào mạng
đọc tin. Từ lúc có tin bác Văn Hiệp qua đời, hầu như những trang mạng
nào cũng có thông tin về cố nghệ sĩ cả đời làm nghệ thuật, không màu mè, không
tiền bạc, không danh xưng nhưng lại được nhắc đến với cả lòng tôn kính. Từ học
sinh, sinh viên cho tới giới văn nghệ sĩ, cánh nhà báo tất cả đều chia sẻ nỗi
đau xót vì sự ra đi đột ngột của “bác trưởng thôn” Văn Hiệp.
Ca sỹ Tăng Nhật
Tuệ chia sẻ: "...Lặng người! Nhớ Hà
Nội và tuổi thơ bé bỏng, bố Hiệp chưa bao giờ thấy bị phiền bị mệt khi có 1,2
câu mà tụi con nít chúng mình nói cả đúp cũng không xong. Đạo diễn mắng bố cản
lại: Dạy trẻ mà mày chửi nó thế thì nó chỉ lấy cái hận thù ghét bỏ ra mà cố gắng
thôi! Lúc lớn lên mình đi hát tỉnh, có cả phần biểu diễn hài của bố, ra xe trễ
một chút thì bị bố chửi quá trời: Mày là ca sỹ rồi đấy Vinh, như thế à vô trách
nhiệm, thiếu ý thức nghề nghiệp và không tôn trọng đồng nghiệp! Bố không đi
theo mày để nói mãi được!..."
Một bạn trẻ kể lại:
"Trước nhà mình ở gần khu nhà ông, cứ
thi thoảng tranh thủ ra uống trà đá, kiểu gì cũng gặp. Tụi mình hay trêu đùa gọi
Văn Hiệp bằng "bố". "Bố" kể chuyện hóm y như trên phim, từ
đấy lại càng thích xem phim "bố" đóng. Tụi thanh niên tụ tập mà gặp
"bố" là mừng lắm, y như gặp người thân".
Không còn được gặp
ông trên màn ảnh là một sự mất mát lớn: "Một người mình yêu quý bấy lâu nay đã không còn nữa rồi. Vậy là sẽ
không thấy bóng dáng "bác trưởng thôn Văn Hiêp" trên màn ảnh nữa"-
Một bạn trẻ thể hiện sự tiếc nuối trên facebook.
Cũng trên trang
mạng cộng đồng lớn nhất hiện này Facebook,
tôi lại đọc được những dòng status này từ một nhà báo mang tên Osin Huy
Đức: “Nói thật là hôm nghe tin nghệ sỹ
Văn Hiệp mất mình không nhớ ông là ai, đến khi nhìn thấy tấm hình này mới kêu
lên, "ơ bác Trưởng thôn". Bác ấy "sống" bằng cái "chức"
Trưởng thôn chẳng đáng tự hào sao còn phải giết bác ấy bằng mấy cái "nghệ
sỹ ưu tú, nghệ sỹ nhân dân" vớ vẩn.” kèm theo đó ông ta chia sẻ đường
link về một bài viết của Blog quechoa.vn
Khi đọc được
dòng status này tôi phải bật cười chua xót và tự hỏi “Có phải ông ấy thương xót cho
nghệ sĩ Văn Hiệp?” Thực ra thì không phải chỉ mình tôi mới có cảm nhận đó
mà có khá nhiều người nhận ra “sự lố bịch” ở dòng status trên. Xin trích dẫn
cho các bạn cùng đọc và cảm nhận.
Facebooker Nguyễn
Đăng Quang bình luận: “Bác ô sin này đang
tự dối lòng, bác thừa biết Văn Hiệp là ai nhưng bác vẫn có tình tỏ vẻ không biết để
câu vào cái topic này. Việc các nghệ sỹ có tâm người ta muốn ủng hộ thì cũng là
lẽ thường tình sao phải soi đến vậy? Nhà báo, nhà văn, blogger thì cũng chỉ bám
vào những chuyện xã hội để mà sống ”
Facebooker tên
Mèo Thép thì thẳng thắn hơn :” “Xét một cách toàn diện” thì những anh thờ ơ
ghẻ lạnh với bác Văn Hiệp sống, và nồng nhiệt hăm hở với bác Văn Hiệp chết,
cũng chả nên cái giống người, chả ra cái đếch gì." Quá đúng luôn.”
Tò mò tôi lân la
thử vào blog quechoa.vn đọc bài viết mà
ông Osin chia sẻ thì thấy nội dung của câu chuyện đó là chỉ dựa vào chuyện chưa
cố nghệ sĩ Văn Hiệp chưa được phong một danh hiệu gì để hàm ý nói xấu Đảng và
Nhà nước ta hiện nay. Có thể nhiều người còn thắc mắc vì sao đến bây giờ với sự
đóng góp miệt mài bền bỉ và to lớn cho nền điện ảnh nước nhà tại sao bác Văn Hiệp
lại không nhận được danh hiệu nào của Nhà nước phong tặng. Xin trích dẫn lời giải
đáp của NSND Khải Hưng, người từng cộng tác với nghệ sĩ Văn Hiệp trong
phim Mặt trời bé con (1985):
“"Thủ tục
vẫn là thủ tục bởi nếu không có nó chúng ta sẽ rơi vào tranh luận, sa lầy không
đúng nguyên tắc. Thực tế anh Văn Hiệp không ở đoàn thể nào nên
rất thiệt thòi. Anh ấy từ Nhà hát Kịch đi ra, là diễn viên tự do, không tham
gia vở diễn và dự hội diễn để có huy chương, mà theo đúng luật có huy chương
thì mới được xét danh hiệu nghệ sĩ.
Nhưng cũng
chính vì thế mà Văn Hiệp rất oan dù anh ấy xứng đáng được trân
trọng. Vì anh ấy không đóng vai chính kịch nên không có huy chương nhưng điều lớn
nhất là những vai diễn củaVăn Hiệp đi vào lòng người. Văn
Hiệp rất xứng đáng là nghệ sĩ của nhân dân".
Bác trưởng thôn của chúng ra đã ra đi để lại lòng tiếc thương vô hạn cho
nhiều người yêu điện ảnh Việt Nam. Cả đời sống bác khiến người ta cười,
đến lúc mất khiến muôn người rơi nước mắt. Cuộc đời bác trưởng thôn như
thế là viên mãn. Mong rằng bác sẽ bình yên nơi an nghỉ.
Vincy Hoẵng