Mấy ngày gần đây cư dân mạng đang sôi nổi bàn tán về bài viết
“Suy nghĩ trong những ngày nằm bịnh” của Lê Hiếu Đằng- người mà được ưu ái với
rất nhiều biệt danh, như: “hảo hán về hưu”; “con đẻ của chủ nghĩa cơ hội, xét lại”;
“con rận chủ già mới”, “Thánh Đằng”…. Với độ dài gần 13 trang, Đằng kể lể rất
nhiều chuyện nhưng tựu chung nó đại khái gồm mấy ý sau: Một là, “Vì sao tôi đi
kháng chiến, vào ĐCS Việt Nam?”; Thứ hai, “Vấn đề đa nguyên, đa đảng”; Thứ ba,
“Vấn đề Độc lập dân chủ, tự do và hạnh phúc”. Về vấn đề đúng sai của bài viết
này tôi không muốn bàn ở đây nữa vì đã có nhiều tác giả phân tích một cách rất
khách quan rồi, tôi chỉ muốn giới thiệu hiện thực mà Đằng đang mong muốn nó xảy
ra ở Việt Nam mà hiện tại nó đang diễn biến trên thế giới như thế nào cho mọi
người biết.
![]() |
“Thiên đường” dân chủ Mỹ vẫn còn tồn tại các vụ khủng bố
|
Trước tiên, tôi muốn nói đến nền dân chủ ở Mỹ - đây được coi
là “thiên đường” hằng mong ước của đám rận chủ (có lẽ giờ đây kết nạp thêm Mr.
Đằng). Ở nước Mỹ quyền lực nhà nước luôn luôn thuộc về các tập đoàn lớn (tài
phiệt) và 1 bộ phận tầng lớp giàu có chứ làm gì lấy đâu ra quyền lực thuộc về
nhân dân, do nhân dân và vì nhân dân. Minh chứng rõ nét cho điều này là việc bầu
cử, ở Mỹ dân nghèo chỉ có được lá phiếu phổ thông và kết quả của là phiếu phổ
thông không quyết định bằng lá phiếu của đại cử tri (tầng lớp giàu có). Vậy
nên, ý chí và nguyện vọng của nhân dân không được đáp ứng khi mà nhà nước, các
tổ chức xã hội bị các tập đoàn đại tư bản thao túng… Trong khi đó ở Mỹ vẫn tồn
tại các vụ khủng bố ( tiêu biểu là vụ 11 – 9 và mới đây nhất là vụ đánh bom kép
ở Boston gây thiệt hại lớn về người và tài sản) và liên tiếp xảy ra các bê bối
liên quan đến tự do, dân chủ, nhân quyền mà mới đây nhất là vụ Edward Snowden
tiết lộ vụ việc chính phủ Mỹ tiến hành
nghe lén điện thoại và theo dõi bí mật Internet. Từ đó có thể thấy “thiên đường”
dân chủ Mỹ vẫn đang tiềm tàng những nguy cơ bất ổn về An ninh trật tự.
![]() |
Vụ Edward Snowden là sự việc mới nhất tố cáo về nền dân chủ
Mỹ
|
Tiếp đến, tôi muốn nói tới tình hình đang diễn ra ở Bắc Phi
và Trung Đông. Có thể thấy, từ giữa tháng 12/2010 đến nay, nhiều nước vùng Bắc
Phi và Trung Đông đã xảy ra những biến động chính trị to lớn, sâu sắc. Xuất
phát từ biến động chính trị dữ dội ở Tunisia (nơi xảy ra liên tiếp các cuộc biểu
tình, bạo loạn có hàng chục người chết, hàng trăm người bị thương), được thế giới
khoác cho một cái tên mỹ miều - “Cách mạng hoa nhài”, đã nhanh chóng tác động,
lây lan, xô đẩy nhiều nước khác ở Bắc Phi, Trung Đông. Hiện giờ tình hình khu vực
này vẫn còn rất nhiều bất ổn, số các cuộc biểu tình, bạo loạn đòi lật đổ chế độ
đương nhiệm kéo theo số người chết và người bị thương ngày càng tăng. Có thể
nói đến Trung Đông và Bắc Phi là nói đến chiến tranh và chết chóc. Một trong những
nguyên nhân dẫn đến tình trạng trên đó là sự tranh giành quyền lợi giữa các Đảng
phái đối lập với nhau, cộng với đó là sự can thiệp thô bạo của các thế lực bên
ngoài mà đứng đầu là Mỹ với chiến lược Đại Trung Đông nhằm “thúc đẩy dân chủ” ở
các nước Ả Rập, thành lập các website, mạng xã hội để liên kết, hỗ trợ “các
phong trào dân chủ”; tài trợ tiền bạc cho các tổ chức phi chính phủ (NGO) thuộc
khối Ả Rập… nêu ra những “kinh nghiệm” để làm “cách mạng”: kích động quần chúng
gây rối, bạo loạn; triệt để lợi dụng các sự cố, tai nạn, những cái chết để tạo
cớ; sử dụng mạng xã hội, báo chí, truyền thông để kích động, liên kết trong
ngoài…
![]() |
Xã hội như già Đằng mong muốn |
Trở về với đất nước ta, với sự lãnh đạo của Đảng cộng sản Việt
Nam nhân dân ta đoàn kết, đồng lòng tiến hành cuộc kháng chiến chống giặc ngoại
xâm giải phóng đất nước khỏi ách đô hộ, đem lại hòa bình, thống nhất cho dân tộc
tạo điều kiện cho đất nước tiến lên xây dựng chủ nghĩa xã hội ngày càng giàu đẹp,
văn minh mọi người có cuộc sống ấm no, hạnh phúc, vị thế của đất nước trên trường
quốc tế ngày càng được nâng cao. Và Việt Nam được bình chọn là một trong 10 điểm
đến an toàn nhất khu vực châu Á – Thái Bình Dương. Vậy chúng ta có nhất thiết
phải đa nguyên đa đảng, dân chủ kiểu Mỹ như ông Đằng nói không? Và chúng ta có
cần nhất thiết phải tiến hành một cuộc "cách mạng dân chủ mới" ở Việt
Nam hay không, khi mà "luồng gió cách mạng màu" quét qua, cùng với việc
"dân chủ nhập khẩu" một cách vội vàng, để rồi hệ lụy của nó là một xã
hội đầy bất ổn, xung đột giữa các phe phái, chết chóc xảy ra hằng ngày như ở
khu vực Trung Đông và Bắc Phi?. Câu trả lời chỉ có thể là không và con đường tốt
nhất cho chúng ta là phải tiếp tục kiên định con đường đi lên chủ nghĩa xã hội,
tích cực hội nhập quốc tế, toàn Đảng, toàn dân, toàn quân đoàn kết xây dựng nước
Việt Nam ngày càng giàu đẹp, dân chủ, văn minh như Bác Hồ hằng mong muốn.
Trên đây, có thể coi là những bằng chứng thực tế đanh thép
phê phán những nhìn nhận, đánh giá sai lệch của ông Lê Hiếu Đằng về Đảng cộng sản
Việt Nam, về nhiều vấn đề của đất nước, về tự do dân chủ. Qua đây, cũng mong
Mr. Đằng hãy chú trọng tới việc tĩnh dưỡng tuổi già, đừng có mà rửng mỡ
lại phát ngôn linh tinh để rồi phá đi cuộc sống bình yên của đất nước này nữa.
Được như thế cũng đã là cảm ơn ông già nhiều rồi!
JUNXIAN