Một ngày nghỉ cuối tuần được thảnh thơi, nhưng
hơi buồn khi đọc bài viết “Suy nghĩ cô đọng sau một năm từ bỏ Đảng Cộng sản”
ngay trên Dân báo. Điều đáng buồn đầu tiên là con người ấy cùng quê với anh, thứ
hai là buồn cho suy nghĩ của một người từng là Đảng viên của Đảng Cộng sản Việt
Nam. Trong khi nhiều người nỗ lực phấn đấu để được trở thành Đảng viên của Đảng Cộng sản Việt Nam.
![]() |
Yêu nước là tốt, nhưng đừng để bị lợi dụng chống phá khối đoàn kết toàn dân, đoàn kết quốc tế |
Vâng! Xin chia sẻ với bạn đọc về
cái suy nghĩ “cô đọng” của Nguyễn Chí Đức (sinh ngày 13/9/1976; quê quán x.Nam
Sơn, Đô Lương, Nghệ An), cũng là tác giả của “Suy nghĩ cô đọng sau một năm từ
bỏ Đảng Cộng sản” (có điều không ai chứng nhận cho Chí Đức là đảng viên cả (cái thẻ, hic sửa dễ ợt à), liệu đây có phải là lời nói phét hay nằm trong một âm mưu thâm độc nào đó không chừng???):
“Sự thật đã rõ nhưng
những người đảng viên ĐCSVN dám dứt ra khỏi chuyện cơm áo-gáo tiền, chuyện quá
khứ nặng nghĩa-nặng tình, chấp nhận dấn thân còn rất rất ít hơn
tôi kỳ vọng. Một nỗi buồn xâm chiếm trong tôi nhưng từ đây tôi rút ra được một
điều đau đớn: ĐCSVN đã tàn phá nặng nề khả năng phản biện, đầu độc tư tưởng các thế hệ thanh niên Việt Nam trong tổ chức này ngay từ khi tâm hồn họ còn rất
trong sáng, động lực đầy nhiệt huyết. Ngay cả khi có đảng viên sớm nhận ra điều
đó thì họ vẫn cứ chấp nhận thân phận trâu-ngựa (đập đi-hò đứng), an phận cho
đời sống cá nhân, nhắm mắt làm ngơ chuyện tiêu cực trong xã hội và chỉ biết
than vắn thở dài cho đến khi nhắm mắt xuôi tay. Đau đớn thay đó là chính những
người sống quanh tôi, quanh bạn và chung quanh chúng ta...
Một năm sau ngày tôi gửi đơn xin ra khỏi Đảng
Cộng Sản Việt Nam (ĐCSVN). Là một năm trải nghiệm khá thú vị khi nhìn lại Tổ
Chức mình từng là thành viên, với vị thế độc lập của một người ngoài hệ thống
không bị những điều lệ, nghị quyết của Đảng (*) siết chặt não trạng.
Tôi cũng đã có ý định nhặt nhạnh những câu
chuyện bên lề của tôi và của những người mà tôi biết đã từng nghỉ sinh hoạt
Đảng để tạm “ngoại suy” khái quát cho các trường hợp bỏ Đảng khác trong gia
đoạn hiện nay. Nhưng qua một seri bài của bác Nguyễn Minh Cần (**) về chuyện dài ra đảng và đa đảng, khiến
tôi đã từ bỏ ý định này vì đánh giá đó là loạt bài quá sâu sắc và ở một tầm mức
đại cuộc cho Dân Chủ.
Tuy tài hèn-sức mọn nhưng ngay từ khi bỏ Đảng,
tôi đã mơ hồ nghĩ đến việc nếu để chính những người bỏ Đảng đứng ra là hạt
nhân, hoa tiêu cho một cuộc cách mạng, phong trào Dân Chủ thì sẽ có khiếm
khuyết. Vì mỗi người trong số bỏ Đảng dù ít, dù nhiều đều mang theo tàn dư của
Cộng Sản trong não trạng khi đấu tranh cho dân chủ mà chưa chắc họ đã nhận ra.
Đó cũng là lý do tôi nảy sinh “Ý tưởng về CLB Huynh Đệ Lầm Đường Lạc Lối” và không gọi những
người như tôi là Cộng Sản phản tỉnh, cấp tiến, chân chính... mà là những người
lầm đường-lạc lối. Mục tiêu khiêm tốn của tôi là những người có tư tưởng giống
như mình gắn kết, nương tựa vào nhau, từ đó đi tìm và vận động những người có
cùng hoàn cảnh thành một lực lượng nhằm ủng hộ, hỗ trợ cho phong trào Dân Chủ
nói chung. Còn việc các thành viên có mục đích gì? đường hướng ra sao? có ý
định tham gia vào một tổ chức chính trị nào trong tương lai là do họ tự quyết
định. Mọi người thông tin đa chiều để chia sẻ và gắn kết với nhau ở một mức độ
cơ sở và cũng là nơi bắt đầu: BỎ ĐẢNG.”
Xin tâm sự với bạn Đức một tí, bạn
“đau đớn”? Lại còn đau đớn thay những người sống quanh bạn, quanh chúng tôi,…
Vậy quanh chỗ bạn còn ai xin ra khỏi Đảng nữa không? Còn ai cảm thấy thân phận
mình như trâu ngựa khi sống trong tổ chức Đảng không? Nghe bạn nói như kiểu
ngày xưa bạn bị ép vào tổ chức Đảng ấy nhỉ! Thật buồn cho nhận thức của một Đảng
viên Đảng Cộng sản Việt Nam như bạn đấy!
Không biết bạn thế nào nhưng trước
khi muốn đứng vào hàng ngũ của Đảng thì bạn phải là một đoàn viên ưu tú, một quần
chúng tốt về phẩm chất chính trị và tin tưởng vào sự lãnh đạo của Đảng, tin vào
chế độ này. Và để đến được với Đảng bạn phải có sự nhận về Đảng tốt và muốn được
chấp nhận kết nạp vào tổ chức bạn phải viết đơn xin vào Đảng Cộng sản,… đây chỉ
là một quy trình sơ bộ để một công dân trở thành một đảng viên Đảng Cộng sản Việt
Nam. Không lẽ bạn đã sai lầm khi có ý định xin đứng vào tổ chức Đảng hay là Đảng
Cộng sản Việt Nam đã sai lầm khi kết nạp một đảng viên như bạn? Xin lỗi bạn đi!
Sao bạn không nhớ lại lá đơn tự nguyện xin được kết nạp Đảng của bạn hay bạn
không nhớ những lời thề của mình đi. Tổ chức Đảng này không sai đâu mà đáng ra
từ đầu một người chưa đủ tư cách như bạn đừng bao giờ đứng vào hàng ngũ Đảng í.
Việc ra khỏi Đảng mặc bạn, mà chuyện này chẳng liên quan gì đến Đảng mà bạn đã
từng theo cả đâu. Bạn không đủ tư cách để nói về Đảng, đúng ra bạn nên suy nghĩ
về sai lầm khi quyết định vào tổ chức Đảng chứ!
Việc ra khỏi Đảng của bạn càng
không liên quan đến thế hệ thanh niên Việt Nam. Đảng đầu độc họ ư? Bạn thử
tìm xem có ai bị ép buộc vào Đảng chưa? Hoặc có Đảng viên nào bị ép vào Đảng cộng
sản không? Xin lỗi bạn luôn, chẳng ai là nạn nhân của Đảng Cộng sản đâu. Đừng vơ
đũa cả nắm. Thanh niên Việt Nam thừa có đủ nhận thức để hiểu về Đảng như thế
nào? Chẳng lẽ hàng triệu đảng viên đã bị mê hoặc bị ép buộc vào Đảng hết ư? Đừng
làm xấu mặt hình ảnh người Đảng viên Đảng cộng Việt Nam, cũng đừng làm mất mặt
hình ảnh con người quê hương của anh (nếu Chí Đức từng là đảng viên)!
Một điều chắc chắn rằng, Đảng Cộng sản Việt Nam không cần những con người chỉ biết nghĩ đến tư lợi, quên đi lợi ích của tập thể, của nhân dân; không cần những con người đã phai nhạt lý tưởng cộng sản "xóa bỏ áp bức bóc lột trên toàn thế giới"; không cần những con người thiếu bản lĩnh, thiếu niềm tin vào một xã hội tươi sáng. Vai trò lãnh đạo của Cộng sản Việt Nam đã được khẳng định trên thực tế, điều đó không một ai có thể phủ nhận được. Công cuộc đổi mới đang đưa đất nước ta đến những thắng lợi to lớn, tiềm lực kinh tế tăng cao, vị thế trên trường quốc tế ngày càng được khẳng định, cuộc sống người dân ngày càng được đảm bảo... Những thắng lợi to lớn đó có được là do Đảng Cộng sản Việt Nam nhận được sự tin yêu, ủng hộ của nhân dân; khối đoàn kết toàn dân được củng cố hơn bao giờ hết.
Những âm mưu chống phá, chia rẽ khối đoàn kết ấy cũng chỉ là "tiếng kêu" lạc loài của những con người lầm đường, lạc lối hay vì những lợi ích vật chất mà u mê trong tăm tối mà thôi!
Một điều chắc chắn rằng, Đảng Cộng sản Việt Nam không cần những con người chỉ biết nghĩ đến tư lợi, quên đi lợi ích của tập thể, của nhân dân; không cần những con người đã phai nhạt lý tưởng cộng sản "xóa bỏ áp bức bóc lột trên toàn thế giới"; không cần những con người thiếu bản lĩnh, thiếu niềm tin vào một xã hội tươi sáng. Vai trò lãnh đạo của Cộng sản Việt Nam đã được khẳng định trên thực tế, điều đó không một ai có thể phủ nhận được. Công cuộc đổi mới đang đưa đất nước ta đến những thắng lợi to lớn, tiềm lực kinh tế tăng cao, vị thế trên trường quốc tế ngày càng được khẳng định, cuộc sống người dân ngày càng được đảm bảo... Những thắng lợi to lớn đó có được là do Đảng Cộng sản Việt Nam nhận được sự tin yêu, ủng hộ của nhân dân; khối đoàn kết toàn dân được củng cố hơn bao giờ hết.
Những âm mưu chống phá, chia rẽ khối đoàn kết ấy cũng chỉ là "tiếng kêu" lạc loài của những con người lầm đường, lạc lối hay vì những lợi ích vật chất mà u mê trong tăm tối mà thôi!
Gửi người đồng hương Nguyễn Chí Đức!
A.C