Chắc hẳn chúng ta chưa quên câu tuyên bố nổi tiếng của ông Ngô Quang Kiệt rằng : "tôi đi nước ngoài rất nhiều, tôi cảm thấy rất nhục nhã khi cầm cái hộ chiếu Việt Nam”, câu nói này đã đụng chạm đến lòng tự hào về tổ quốc Việt Nam và đã từng gây một phong trào phản đối mạnh mẽ đối với những ai dám động chạm đến quê cha đất tổ. Tưởng rằng từ vụ việc xảy ra đó thì sẽ không còn một người Việt Nam nào lại quay lại nói xấu chính quê hương của mình nữa nhưng thời gian qua tôi có lướt qua blog “badamxoevietnam2.wordpress.com” và tình cờ đọc được bài viết của tác giả Khánh Hưng với tiêu đề “đâu là nơi duy nhất người Việt Nam không bị khinh bỉ”. Đọc xong bài viết này tôi cảm thấy vô cùng phẫn nộ, bức xúc và với tư cách là một người dân Việt Nam thì tôi không thể chấp nhận được.
Chúng con tự hào là
người Việt Nam. Mỗi con người Việt Nam khi đi đâu đều có quyền tự
hòa về đất nước đã sinh thành và nuôi dưỡng mình nên người. Đều tự hào về bốn
nghìn năm văn hiến của dân tộc ta, đều tự hòa về quê hương có chùm khế ngọt, tự
hòa về những người mẹ đã sinh ra những người con đem thân mình để bảo vệ tổ quốc…biết
nói bao nhiêu cho hết về lòng tự hào dân tộc. Nhưng đi ngược lại lòng tự hòa
dân tộc đó vẫn có những kẻ vì những lợi ích cá nhân của mình mà chà đạp lên quê
cha đất tổ của mình. Nếu các bạn đã từng đọc bài viết “đâu là nơi duy nhất người Việt Nam không bị
khinh bỉ” thì chúng ta sẽ thấu hiểu được thái độ của tác giả đối với quê hương
Việt Nam chúng ta.
Khi mới lướt qua
blog Badamxeovietnam2 thì tôi đã thấy hiện lên hình tượng của nước Mỹ ngay
trong đó, đó là hình ảnh tượng nữ thần tự do và chúng ta có thể hiểu được ngay
những nội dung trong blog này đại diện cho tư tưởng của nước nào. Kết thúc bài
viết “đâu là nơi duy nhất người Việt Nam không bị khinh bỉ” thì tác giả kết luận
rằng chỉ có nước Mỹ thì người Việt Nam mới được tôn trọng và không bị khinh bỉ.
Nhưng chắc gì tác giả đã hiểu gì về nước Mỹ mà dám khẳng định điều đó. Trong
bài viết tác giả Khánh Hưng đã đưa ra nhiều ví dụ nói về việc người người Việt
Nam không được người Việt Nam cũng như các nước khác tôn trọng và có giá trị vô
cùng thấp, theo ví dụ của tác giả thì một cậu Việt Kiều trở về Việt Nam để làm
việc tại một trung tâm anh ngữ thì “người ta trả lương cho cậu ít hơn ba lần so
với mấy người Tây ba lô. Họ nói, cho dù anh có trình độ và khả năng hơn hẳn mấy
người Tây đó, nhưng vì anh là người “gốc Việt” nên không có…giá cao!”. Thật là
nực cười khi một người Việt Nam lại bị hạ thấp giá trị hơn một người tây. Cái
ví dụ mà ông đưa ra ông nói là hoàn toàn có thật nhưng xin hỏi ông Khánh Hưng rằng
a chàng thanh niên gốc Việt mà được nhắc đến ví dụ trên là ai? Địa chỉ thế nào?
Và cái trường mà anh thanh niên đó đến để làm việc là trường gì để chúng tôi có
chút niềm tin về những điều mà ông đã nói ở trên.
Không chỉ dừng lại ở đấy, tác giả còn
đưa ra nhiều ví dụ nữa để chứng minh chủ đề “người Việt Nam bị khinh bỉ” của
mình, nhưng sự thật những ví dụ đó như thế nào thì chỉ tác giả mới biết được.
Trong bài viết tác giả đã đưa ra một câu truyện mà không thể chấp nhận được đó
là tác giả có một người bạn có vợ là người Việt Nam và trong những chuyến du lịch
của mình ở nước ngoài thì luôn gặp phải rắc rối vì cái hộ chiếu Việt Nam của vợ
anh “lúc nào vào ra cửa khẩu của các nước này thì thì cả đoàn du lịch 20 người có passport Mỹ đều cho qua một cách thoải mãi, chỉ có duy
nhất vợ anh với hộ chiếu Việt Nam là bị tách ra vào phòng riêng xét hỏi. Lần
nào anh cũng phải viết giấy bảo lãnh…” thật không thể tin nổi ông tác giả này lại
có thể đưa ra những câu truyện hoang đường đến vậy để lừa người đọc. Ông người
đọc ngu dốt lắm hay sao mà không nhận ra bản chất dối trá trong những câu truyện
đó, mặc dù ông có điều kiện đi đây đi đó thật thì những câu truyện mà ông kể
cũng nên dựa trên một phần nào sự thật thì người ta mới tin được chứ.
Khi đọc bài viết của tác giả Khánh
Hưng tôi nhận thấy văn phong của ông đậm chất tư bản, ông đã từng sống ở Mỹ 15
năm và chắc hẳn bản chất người Mỹ đã ăn sâu vào con người ông và nuôi dạy ông
quay trở lại nói xấu quê cha đất tổ của mình. Xin nói với những con người mà có
suy nghĩ rằng người Việt Nam không được tôn trọng và không có giá trị như những
người đeo mác Tây rằng người Việt Nam không có gì đáng bị khinh bỉ cả mà điều
đáng khinh bỉ nhất chính là những người quay lưng lại với quê hương của chính
mình.
Bố Ku Hải