Mỗi con người làm sự nghiệp cầm ngòi
bút, là những con người chịu trách nhiệm truyền tải thông tin đến cho nhân dân
đều có một nhân cách, đạo đức của riêng mình. Đó là đạo đức của người làm báo,
của những người lao động trí óc.
Người làm báo, người cầm bút dù bất
kì đó là báo nói, báo viết, báo lương
tâm trong sang, không vụ lợi cá nhân, dám nhìn thẳng vào sự thật, phản ánh đúng
sự thật.
Bởi vì, những người cầm bút cũng là
những người lao động trí óc. Mà những người lao động trí óc khác với lao động
chân tay về hình thức. Tuy nhiên với mục đích lành mạnh thì mong muốn về sản
phẩm làm ra giữa lao động trí óc và lao động chân tay lại không khác nhau.
Người nông dân muốn đem tới cho xã hội gạo ngon, quả ngọt; người thợ xây hướng
về các ngôi nhà đẹp, bền; còn người cầm bút hướng tới các tác phẩm có giá trị
nội dung và nghệ thuật được người đọc yêu thích,...
Người cầm bút thông qua các tác phẩm
của mình, ít hay nhiều thì vẫn tác động
tới sự phát triển của xã hội và con người, cho nên ở đâu cũng vậy, người cầm
bút vẫn cần làm việc nghiêm túc, xem xét vấn đề khách quan, xác định khả năng
cụ thể, đặt mình trong mối quan hệ với xã hội và người tiếp nhận,... từ đó xác
lập kế hoạch để triển khai. Nếu không, sẽ như ông cha ta thường nói "sai
một ly đi một dặm". Chỉ vì tham vọng mà cá nhân viết bài vô trách nhiệm
thì hậu quả nguy hại hơn nhiều vì nó tác động tiêu cực đến suy nghĩ, hành động
của người đọc. Ðáng tiếc là thời gian qua ở Việt Nam , sản phẩm của một số người viết
đã bị xã hội phê phán mà đáng buồn hơn, có người phải ra trước vành móng ngựa
vì đưa lên internet bài viết vi phạm pháp luật. Những người đó biện bạch cho
hành vi vi phạm pháp luật đó là "tự do ngôn luận, tự do báo chí".
Thời gian qua, một số nước, một số tổ
chức, cá nhân phê phán Nhà nước Việt Nam "vi phạm quyền tự do ngôn
luận, quyền tự do báo chí". Tuy nhiên theo thông tin từ các phương tiện
truyền thông chính thức của Việt Nam, sau khi cơ quan công an đã điều tra làm
rõ hành vi phạm tội chuyển hồ sơ cho viện kiểm sát xem xét ra bản cáo trạng và chuyển
toàn bộ hồ sơ sang tòa án thì tòa án mới đưa vụ án ra xét xử theo trình tự của Bộ luật Tố tụng hình
sự. Qua các phiên tòa đều cho thấy các bị cáo vi phạm các điều khoản trong Bộ
luật Hình sự (ví dụ: tội hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân theo Ðiều
79; tội tuyên truyền chống Nhà nước CHXHCN Việt Nam theo Ðiều 88; tội phá rối an
ninh theo Ðiều 89, v.v...). Nhưng một số người lại đánh tráo vấn đề để cho rằng
họ bị xét xử vì "mục đích chính trị", vì họ là "người bất đồng
chính kiến".
Theo luật quốc tế, một nhà nước độc
lập có chủ quyền được phép đưa ra các quy định để duy trì chế độ xã hội của
mình. Việc đưa ra các quy định đó được gọi là "công việc nội bộ của quốc
gia". Hiến chương LHQ, Tuyên bố của LHQ về các nguyên tắc của luật pháp
quốc tế năm 1970, Tuyên bố của LHQ về nguyên tắc không can thiệp vào công việc
nội bộ của quốc gia khác (công bố năm 1982), trong đó khẳng định "nguyên
tắc không can thiệp vào công việc nội bộ của quốc gia khác". Phải chăng những nhà cầm bút đây là những con
“rận chủ”. Chỉ vì chút lợi ích cá nhân mà mất đi nhân cách người cầm bút chân
chính, bán rẻ lương tâm, bán rẻ tổ quốc, nhân dân.
Vì vậy, nếu người cầm bút là người có
tâm với đồng bào, với Tổ quốc Việt Nam, trước khi quan tâm đến quy định pháp lý
hãy tự hỏi mình viết cho ai, viết vì ai và viết để làm gì? Một người cầm bút có
lương tâm sẽ tự trả lời rằng viết cho đồng bào mình, viết vì Tổ quốc mình, viết
vì tương lai tốt đẹp của quê hương và con cháu mình,... Làm được như thế sẽ
không bị xã hội lên án, không bị ra trước vành móng ngựa và không bị tòa nào
tuyên án. Hi vọng rằng, những ai đã và đang lợi dụng hoạt động này để chống
phá, có suy nghĩ lệch lạch thì hãy thay đổi nhận thức, hành động để sống một
cách có ích cho xã hội, cho nhân dân và cho bản thân./.
A.C