Những tưởng 2 từ “dân chủ” là oai lắm, mải mê tìm hiểu mới biết rằng hóa
ra cũng chỉ là hữu danh vô thực, chẳng có gì sất. Tất cả cũng chỉ là đưa ra để
lòe bịp thiên hạ. Nếu mà vô học, mù chữ, dốt nát thì đưa ra ít nhất cũng còn sợ,
nhưng người có tí sạn trong đầu mà nhắc đến các nhà dân chủ xứ ta chắc cũng phải
có khi họ cảm giác buồn nôn vì kinh tởm. Cứ tưởng rằng ngày xưa mới có Lê Chiêu Thống,
Trần Ích Tắc, nhưng không ngờ rằng ngày nay còn nhiều hơn thế. Cứ nhìn vào hàng
ngũ rận chủ ô hợp hiện nay toàn là gương mặt tiêu biểu cho sự phản bội thời mở
cửa. Tuy không chức cao vọng trọng như các vị trong chính quyền cấp Trung ương
nhưng những vị dân chủ xứ ta hiện nay cũng không kém phần long trọng. Nào là những
Tiến sỹ Nguyễn Quang A, Nguyễn Xuân Diện, Phạm Chí Dũng…tóm lại là có học hàm học
vị nhưng tư tưởng chẳng bằng đứa trẻ trâu. Toàn những vị già rồi nhưng vẫn
thích đú, vẫn thích chơi bời, đua đòi. Rồi nào là những kẻ chỉ chuyên đi chửi đổng
như Bùi Thị Minh Hằng, lừa cha phản bội an hem.
Rồi những kẻ hám của đoạn tình với bề trên như Cù Huy Hà Vũ, rồi những ả
đong giai như Thùy Linh, những kẻ dâm loạn như Dũng Aduku, hay hoang dâm như
Nguyễn Thị Nga…Đủ thứ trên đời, không hạng nào là không có
Về nhân cách chúng đã không ra gì, nhưng lại luôn mở miệng đòi dân chủ,
nhân quyền và các giá trị nhân văn cao vời vợi. Tôi còn nhớ lại một câu nói của
Đại văn hào Nga Lev-Tonstoy nói rằng “Con người ta cứ mải suy nghĩ để thay đổi
thế giớ trong khi ít người tìm cách để thay đổi mình”. Đối với đám dân chủ ô hợp
của xứ ta điều này lại càng đúng hơn khi họ luôn mồm nói rằng mong muốn thay đổi
và xây dựng đất nước trong khi bản thân họ chưa ra gì. Đạo đức nhân cách thì chẳng
bằng ai lại còn đi rao giảng lễ nghĩa. Học chưa thông lại còn đòi đi dạy đời, dạy
người. Bản thân mình chưa ra gì lại đòi trở thành vĩ nhân, toàn kẻ mộng tưởng
đi làm chính trị, trở thành siêu sao, thành vĩ nhân dân tộc, thành nguyên thủ.
Nhìn chung giới rận chủ yếu đều là bọn tâm thần chính trị mãn tính.
Còn về tư tưởng dân chủ của các vị dân chủ xứ ta cũng đa dạng không kém.
Nghe đi nghe lại cũng chẳng khác với BBC hay VOA là mấy, vẫn nhai đi nhai lại mấy
luận điệu tuyên truyền của các chuyên gia lật đổ bạo loạn của Mỹ và phương Tây
từ hàng chục năm về trước. Cốt lõi của tư tưởng dân chủ này vẫn là “đạp đổ chế
độ Cộng sản” và thiết lập một chế độ giống như Mỹ, trong khi không cần biết lợi
ích và nguyện vọng của nhân dân là gì? Không cần biết đến lợi ích Quốc gia dân
tộc là gì. Nào là những tư tưởng đa nguyên đa đảng, thoát Tàu, rồi nào là xuyên
tạc lịch sử, không cần thiết phải đánh Pháp, đánh Mỹ mặc dù để dân tộc phải làm
nô lệ…đủ thứ hỉ nộ ái ố. Tóm lại là các vị dân chủ này rảnh rỗi, suốt ngày làm
anh hùng thủ dâm bàn phím và không từ bất cứ cơ hội nào để có thể lộng ngôn.
Thật sự cũng phải thông cảm tất cả là do cơ chế thị trường làm nảy sinh
quan hệ tiền bạc thúc đẩy lòng tham con
người. Các vị dân chủ xứ ta cũng chỉ vì lòng tham và thù hận làm mờ mắt
mà trở nên như vậy. Có ai như các vị dân chủ, chẳng cần làm gì sất vẫn tiền
tiêu không hết. Chỉ cần làm những gì quan thầy sai bảo thì đô la chảy ầm ầm vào
túi, tha hồ mà mua nhà, xây biệt thự và bao chân dài. Trong khi người dân đang
đổ mồ hôi sôi nước mắt vì cuộc sống mưu sinh và cống hiến cho Tổ Quốc thì họ
rao giảng đạo đức giả cũng như các giá trị phương Tây. Ấy thế mà tiền vào như
nước. Trong lúc biển đảo đang bị quân xâm lược dòm ngó, việc biên cương như lửa
cháy ngang mày thì chúng một mực yêu sách Nhà nước phải thế này, phải thế nọ, rồi
xuyên tạc Đảng hèn với giặc ác với dân…
Rồi còn có những vị đi sang tận Mỹ, tận Tây để tố cáo Nhà nước Việt Nam
hà hiếp nhân dân, tố cáo vi phạm một số vấn đề về dân chủ, nhân quyền. Rồi
chúng tung hô Mỹ, phương Tây. Chúng đua nhau tố cáo, bịa đặt ra đủ điều chỉ cốt
để được tiếng yêu nước, được tiếng với quan thầy và lĩnh tiền thưởng…Đúng là xứ
ta lạ thật, chẳng phải ngày xưa mới có Xuân Tóc Đỏ mà bây giờ lại càng đẻ thêm
những Xuân Tóc Đỏ mang danh dân chủ. Chẳng biết bao giờ mới hết được đây.
Quốc Thái