Những năm qua, bọn phản động
trong và ngoài nước liên tiếp tiến hành các hoạt động chống phá nhằm xúc tiến
hình thành một “làn sóng” phản động trong những người mà chúng cho rằng là những
“người bất đồng chính kiến”. Âm mưu của chúng là hình thành cái gọi là “phong
trào dân chủ” ở trong nước. Vậy thưc chất cái gọi là “phong trào dân chủ” đó là
gì? Thực tiễn nó đã tồ tại ra sao? Chúng ta hãy cùng nhau làm rõ:
Đầu tiên, muốn hình thành “phong
trào dân chủ”, các tổ chức phản động trong và ngoài nước tất yếu phải hình
thành các “nhà đấu tranh dân chủ” làm lực lượng đấu tranh cho chúng. Đây là vấn
đề mà thực tiễn âm mưu và hoạt động của chúng đang nhắm tới. Tuy nhiêu, nhìn
vào thực tế hoạt động của những người tự nhận hoặc phong tặng lẫn nhau là
"nhà đấu tranh dân chủ" để tiến hành "phong trào dân chủ" ở
Việt Nam, không khó để nhận ra những con người và cái gọi là "phong
trào" đó không hề xác định hay hướng tới giá trị dân chủ đích thực. Chỉ cần
viết một, hai đơn từ kiện cáo hoặc nói xấu cán bộ lãnh đạo hay một cơ quan Ðảng
và Nhà nước là trở thành "nhà đấu tranh dân chủ". Họ lập ra hàng trăm
"hội nhóm" nhưng không "hội nhóm" nào có cương lĩnh hành động
mang chất trí tuệ, chủ yếu xào xáo, lặp lại của nhau.
Thậm chí, "phong trào dân chủ"
còn tạo cơ hội để vài ba kẻ dụ dỗ mấy cô bé ngây thơ ngưỡng mộ "người
hùng" mà bản án của TAND quận Ðống Ða (Hà Nội), dành cho "nhà dân chủ"
Dũng Akudu đầu năm 2014 là một thí dụ! Ðặc biệt, một số "nhà dân chủ"
còn bị đồng bọn moi móc, bêu riếu nhập nhèm tiền bạc, đấu đá tranh vị trí
"thủ lĩnh", biển lận từ in ấn băng-rôn, khẩu hiệu, in tờ rơi, may in
đồng phục... Như mới đây, sau khi bị đồng bọn phát giác chỉ cấp cho "dân
oan" mỗi người 200 nghìn đồng nhưng lại quyết toán thành hai triệu đồng, một
"nhà dân chủ" đã phải lên Facebook hứa trả lại để "bổ sung vào số
dư tháng 5" Ðó là điều lý giải tại sao các "nhà dân chủ" chủ yếu
vô công rỗi nghề, làm ăn thua lỗ, nhưng lại có tiền mua sắm đồ nghề hiện đại, hễ
tụ tập là nhậu nhẹt,...
Hơn nữa, đối với họ, "đấu
tranh dân chủ" không phải là mục đích mà là chiêu bài, là nghề kiếm sống,
là hưởng lợi từ tiền hỗ trợ của các hội đoàn chống cộng ở hải ngoại như tổ chức
khủng bố "Việt tân",... Dựa vào một số thế lực, họ cố gây áp lực lên
Nhà nước Việt Nam nhằm đạt tới một cuộc "tiếm quyền" dưới danh nghĩa
của các giá trị dân chủ nước ngoài.
Về bản chất, họ đang đi ngược lại
quá trình dân chủ, vì dân chủ thật sự phải xuất phát từ nguyện vọng chính đáng
của mọi người dân, chứ không buộc người dân đi theo quan niệm mà "nhà dân
chủ" giả hiệu cổ súy. Chỉ tiếp cận từ tiêu chí "của nhân dân, do nhân
dân" đã thấy cái gọi là "phong trào dân chủ" được quảng bá trên
internet lại được một số tổ chức ở nước ngoài cổ vũ hoàn toàn đi ngược với khát
vọng và cũng là mục tiêu mà toàn dân tộc Việt Nam đang phấn đấu đạt tới là xây
dựng một nước Việt Nam "dân giàu, nước mạnh, dân chủ, công bằng, văn
minh". Không có ý nghĩa nào khác, một "phong trào dân chủ" lại từ
chối mọi cơ hội để xây dựng đất nước, tảng lờ thành tựu của xã hội mà chính họ
thụ hưởng, mượn danh nghĩa dân chủ để chống chính quyền, lấy tham vọng và lợi
ích kỷ của cá nhân thay thế nguyện vọng dân tộc,... thực chất chỉ là một
"phong trào phản dân chủ".
Xem xét tổng thể các vấn đề trên
đây đã lý giải tại sao sau hàng chục năm cái gọi là "phong trào dân chủ"
ở Việt Nam chỉ loay hoay và loanh quanh trong một nhóm người. Sự bất lực có thể
đẩy con người tới hành vi thiếu sáng suốt, đó là nhân - quả của hoạt động và hệ
lụy từ hoạt động của những người đang cố xây dựng một thứ "phong trào dân
chủ" trái khoáy và phi lý.
A.C