Ông Ngô Thanh Hải
Đúng là chẳng cái gì mà vô duyên
vô cớ cả. Người Canada tuy là một đồng minh của Mỹ, bị lép vế với Mỹ mặc dù diện
tích lớn hàng nhất nhì thế giới nhưng tuyệt nhiên không thù không oán chắc chắn
sẽ không thể có chuyện lại đi ra một đạo luật gây phương hại cho quan hệ ngoại
giao của hai nước. Ở đây đã có một chi tiết đen tối, đáng tiếc. Ông Ngô Thanh Hải,
một thượng nghị sỹ gốc Việt đã đứng ra để khởi xướng, bảo trợ và lobby để thông
qua dự luật này tại thượng Viện. Dự luật S – 219 hay còn có tên là “Luật đi tìm
tự do” với nội dung lấy ngày 30 tháng 4 hàng năm là ngày kỷ niệm dòng người tỵ
nạn từ miền Nam Việt Nam. Chính xác nhất, ông Ngô Thanh Hải là một trong những
người đã từng căm thù Cộng sản và đi theo đoàn người di tản sang Canada sau năm
1975. Theo thông tin từ Wikiapedia, ông Ngô Thanh Hải đã từng là một sỹ quan
trong quân lực Việt Nam Cộng Hòa, một người quá tình sâu nghĩa nặng với nền Cộng
hòa, là người được hưởng lợi rất nhiều từ chế độ độc tài gia đình trị họ Ngô
nên ông Hải đã không nguôi ngoai được khi cách mạng giải phóng thống nhất đất
nước. Đi cùng với ông Hải qua Canada ngày đó có không ít người như ông, nhưng để
thành danh nơi đất khách quê người thì chỉ có số ít như ông Hải. Vì vậy sự canh
cánh trong lòng ông Hải vẫn giữ mãi đến ngày hôm nay, mối hận vẫn ngun ngút
trong lòng.
Có lẽ giống như một mũi tên trúng
hai đích, Ngô Thanh Hải đã ra dự luật S -219, vừa tranh thủ sự ủng hộ của đám kền
kền vẫn ôm cái thây ma cờ vàng kia trong các cuộc tranh cử, mặt khác cũng là để
trút hận, gây nên sự ác cảm đối với chính quyền Việt Nam hiện nay. Dự luật S –
219 này đã thể hiện tất cả sự nhỏ mọn của ông Hải. Ông đã cố gắng lợi dụng tất
cả danh tiếng sự nghiệp của mình có được nơi đất khách quê người để xúc xiểm,
vu cáo đất nước. Chính ông đang tiếp tay, cổ vũ cho các hành động chống phá Việt
Nam. Chính ông đang ngăn cản quá trình hòa hợp hòa giải dân tộc sau chiến
tranh. Khi mà đất nước đã thống nhất, non sông thu về một mối, nhà nhà đoàn tụ.
Cuộc sống nhân dân đang ấm no hạnh phúc, quan hệ Việt Nam – Canada đang phát
triển lên tầm cao thì ông Hải đã nghĩ cách để phá vỡ điều đó. Với suy nghĩ
“không ăn được thì đạp đổ” ông Hải đang bảo trợ cho một dự luật gây nguy hại
nghiêm trọng đến sự ổn định và phát triển của Việt Nam cũng như gây rạn nứt mối
quan hệ ngoại giao tốt đẹp giữa hai nước Việt Nam – Canada.
Cho dù có thanh minh thế nào đi
chăng nữa thì ông Ngô Thanh Hải cũng đã chứng minh sự thù dai của mình, sự nhỏ
bé của mình trước bước tiến lớn của dân tộc. Ông đang mang trong mình “hội chứng
Việt Nam” và đang tìm mọi cách để lau thù, rửa hận sau những ngày tháng sống tại
đất khách quê người. Chính ông Ngô Thanh Hải đang “cõng rắn cắn gà nhà”, nghĩ đủ
trăm mưu nghìn kế để phá hoại công cuộc xây dựng đất nước Việt Nam. Ông đang cố
tình khoét sâu vết thương chiến tranh đang dần lành miệng chỉ vì cái tôi, sự
thù hận mà ông chất chứa trong lòng. Nhưng ông đâu biết rằng càng làm như thế
cái chứng tỏ sự tiểu nhân, nhỏ bé của ông mà thôi.
Quốc Thái