Từ lâu nay, cứ nhắc đến hai từ “độc tài” thì mọi người nghĩ ngay đến cái
gì đó xấu xa và nguy hiểm lắm. Cứ quy cho độc tài là phải đánh, phải thay đổi
phải diệt trừ một cách không thương tiếc cho dù nó có mang lại điều gì. Nên văn
minh và cuộc sống nhân loại một số nơi hiện đang đi lùi đấy các bạn. Theo quan
điểm của tôi, chỉ những suy nghĩ và hành động đưa nhân loại đi lùi mới là độc
tài, chứ còn độc tài mà mang lại “cơm” thay cho “đạn” thì đó không phải là “độc
tài” mà là “thần tài”.
Theo nghiên cứu của các nhà khoa học chính trị, kinh tế-xã hội học và các
nhà nghiên cứu chiến lược đương đại hiện nay cho thấy, bất cứ nơi nào, nước nào
có bàn tay, dấu chân của các anh Mĩ cao to và tập đoàn cộng hưởng phương Tây
của anh Mĩ xuất hiện thì i như rằng ở ngay tại những nơi đó, từ những nền “độc
tài” đang mang lại cơm áo cho nhân dân
thì sẽ biến thành một đất nước có nền dân chủ, nhân quyền, tự do với cái ăn
luôn là bom đạn, xung đột, li khai, khủng bố, di cư và chết chóc.
Nghĩ ra cũng đúng, “nồi nào úp vung đấy” đã dân chủ nhân quyền kiểu Mĩ
thì phải như thế, chứ một nền “phi dân chủ” như chính quyền các ông Sadam
Husein, Gadafi, Bashar Al Assad, Hosni Mubarak, Musharraf và hiện nay là có kèm
theo mấy ông Cộng sản thì làm gì có đủ tư cách nói về một nền dân chủ, nhân
quyền kiểu mới khi tất cả người cầm quyền mang cơm áo đều là “độc tài”.
Irac thì phải do Tổng Thống độc tài Sadam Husein cai trị; Lybia thì phải
do Tổng Thống Gadafi độc tài cai trị; Syria thì phải do Tổng Thống độc tài
Bashar Al Assad cai trị; Ai cập thì phải do Tổng Thống độc tài Hosni Mubarak
cai trị; Afganistan thì phải do đám độc tài Taliban cai trị; Dân Hồi giáo
Pakistan thì phải do Tổng Thống độc tài Musharraf cai trị. Những Tổng Thống độc
tài này đã từng cai trị đất nước của họ hàng mấy chục năm trời đâu đó im re,
chính trị ổn định, dân tình có ăn có mặc, có vui chơi, giải trí , không thấy
dân Hồi giáo nào trong nứơc họ dám cục kịch nhúc nhích.
Đến khi mấy anh cao bồi Mỹ và Âu châu quyết đòi tự do, dân chủ, nhân
quyền, muốn hà hơi thổi ngạt cho họ và xúm nhau lật đổ các Tổng Thống độc tài
đó thì dân Hồi Giáo các nước đó nổi loạn như ngày nay chúng ta đã thấy. Với các
ngôn từ dân chủ nhân quyền mĩ miều như: “Cách mạng hoa Nhài”, “Cách mạng hoa
Tuy líp”, “Mùa xuân Ả rập”,.. thì nền dân chủ, nhân quyền thực sự đã đến tay
mấy anh em của các nước Trung Đông, Bắc Phi như đã dự định. Đó là gì? Từ cơm
no, áo mặc từ các chế độc “độc tài” đã chuyển sang bom đạn, chết chóc, khủng bố
và li khai,... Ơ hay, độc tài nghĩ ra mà nhân đạo thế? Công nhận mấy anh Mĩ và
phương Tây giỏi kiến tạo thật.
Ảnh:
Chọn “độc tài”cơm gạo hay dân chủ nhân quyền súng đạn kiểu Mĩ (Nguồn: Internet)
Ấy thế mà, mấy anh bạn CC cứ ngày đêm đục sâu, đào khoét về đất nước, về
dân tình dưới sự “cai trị” của ĐCS, với những chiêu bài chó mèo và bộ mặt của
bọn với bản chất xôi thịt, các bạn CC cứ kêu đòi bỏ Điều 4, đòi đa nguyên, đòi
theo Mĩ, rồi thấy hối tiếc cho đất nước khi không tận dụng cơ hội khi Mĩ còn ở
miền Nam VN. Đem so sánh đất nước hiện nay với Thái, rồi Hàn Quốc. Xin thưa, về
vấn đề dân chủ nhân quyền thì mấy anh Thái cũng đã hiểu gì đâu, cứ nội chiến,
cứ đấu đá tranh giành, dân làm gì sướng, làm gì có thời gian làm ăn khi đất
nước luôn biến động. Còn ông bạn Hàn Quốc thì đất nước đã định hình mấy chục
năm nhưng người còn cha còn mẹ, người còn anh em ruột thịt thân thích có được
gặp nhau đến lúc cuối đời vì đất nước chia cắt. Dân chủ thế, nước Việt từ trước
đến nay đâu có cần, so sánh làm cái mẹ gì cho rách việc.
“Độc tài” mà có cơm ăn thì dân theo, dân ửng hộ là tất yếu không thể
tranh cãi, còn dân chủ mà cứ cho dân ăn đạn thì xin thưa có anh dân nào dám
mong muốn điều đó. Cho nên mấy anh CC cực đoan thì đừng hòng kêu ca vớ vẩn để
rồi bị dân vả cho rồi lại bảo VN vi phạm nhân quyền, mà dân chủ, dân quyền kiểu
Mĩ và phương Tây thì tôi tin không ít người dân của mình muốn đánh đấy.
Niềm Tin