Phần 2: Phán xét chính là đang đi ngược
lời Chúa dạy
Trong những năm gần đây, một câu nói mà giới linh mục, tu sỹ
của Thiên chúa giáo vẫn thở ra đó là “tốt đời đẹp đạo”. Nhưng cái tốt đời đẹp đạo
đó sẽ thành công khi mà thần quyền sẽ không gắn liền với quyền lực thế tục, tức
là tôn giáo không sánh đôi với chính trị. Đó là điều chắc chắn phải khẳng định.
Một khi thần quyền giáo lý gắn liền với quyền lực thế tục thì chắc chắn một điều
rằng những kẻ đứng đầu tôn giáo đó sẽ là một kẻ cai thầu long tin, sử dụng nó
như một công cụ sai khiến tín đồ nhằm mặc cả với chính quyền và tạo quyền lực
cho bản thân. Bởi trong lịch sử đã từng
là bài học đau đớn khi Ki-tô giáo gắn liền với chính trị và đã gây nên những
đau thương, ấm ức cho con người. Nhà thờ và các chế độ phong kiến phương Tây đã
từng đày đọa con người cho đến khi phong trào phục hung làm nên sự thay đổi. Đã
từng có thời kỳ tôn giáo đặt lên trên pháp luật, Vua Chúa các nước Châu Âu muốn
làm gì cũng phải hỏi Giáo hoàng. Ki-tô giáo đã từng thẳng tay tàn sát những nhà
bác học dám trái lời Chúa, đơn cử như nhà Thiên Văn Học Galile cũng đã từng bị
cho lên giàn hỏa thiêu, suýt chết vì dám nói rằng trái đất quay, đi ngược lại với
những gì Chúa nói. Thiên Chúa Giáo ngày nay tuy đã rất phát triển, Giáo hoàng
tuy đã phát đi những sứ điệp hòa bình nhưng gắn liền với đó vẫn luôn có những
âm mưu mở mang nước Chúa, thôn tính tinh thần tín đồ, phục vụ cho những mục
đích chính trị mà Vatincan mong muốn. Dù muốn thế nào thì vẫn không thể bác bỏ
một sự thật, Vatincan luôn là một Nhà nước diện tích nhỏ, được bảo trợ bởi các nước lớn hùng mạnh
phương Tây mà sự nghiệp chính là rao giảng lý thuyết Chúa trời để tồn tại.
Vatincan đang cố công cho việc đặt cơ quan đại diện ngoại
giao ở Việt Nam, cũng như có những thay đổi mang tính thiện chí và hòa bình.
Nhưng DCCT với tư cách một dòng độc lập và mang tính cực đoan, phản động nhất
đã và đang phá hoại những nỗ lực đó. Lợi dụng thần quyền giáo lý để mê hoặc,
kích động con chiên thù nghịch với chính quyền, tồn tại những linh mục quá
khích, có thái độ chống đối, bao nhiêu năm qua những tên phản quốc hại dân nổi
tiếng như Lê Quốc Quân, Bùi Hằng…đều được sự bảo trợ ít nhiều của DCCT, những sự
vụ như đòi đất, vu khống chính quyền đều từ đây mà ra. Điều đó cho thấy DCCT
đang nuôi dưỡng những linh mục bất tuân, mong muốn ngồi xổm lên pháp luật, lừa
phỉnh con chiên, lợi dụng sức mạnh của giáo dân để thương lượng với chính quyền.
Linh mục Đa Minh Nguyễn Minh Phương và Linh mục Ju-se Nguyễn
Văn Toản đã và đang nhân danh chăm sóc phần hồn của các côn chiên rao giảng tin
mừng của Chúa trời mà hành nghiệp cá nhân để hưởng vinh hoa phú quý. Những linh
mục của DCCT đang tự phong cho mình quyền phán xét cả một xã hội, phán xét một
dân tộc mà đó chính là dân tộc mình. Linh mục Ju-se Nguyễn Văn Toản đã cho rằng
“chế độ này dối trá, kéo cả dân tộc thụt lùi...” nhưng quên đi lời dạy của Chúa
rằng “Anh em đừng xét đoán, để khỏi bị Thiên Chúa xét đoán, vì anh em xét đoán
thế nào, thì anh em cũng sẽ bị Thiên Chúa xét đoán như vậy; và anh em đong đấu
nào, thì Thiên Chúa cũng sẽ đong đấu ấy cho anh em. Sao anh thấy cái rác trong
con mắt của người anh em, mà cái xà trong con mắt mình thì lại không để ý tới ?
Sao anh lại nói với ngưới anh em : “Hãy để tôi lấy cái rác ra khỏi mắt bạn,
trong khi có cả một cái xà trong con mắt anh” ? Hỡi kẻ đạo đức giả ! Lấy cái xà
ra khỏi mắt anh trước đã, rồi sẽ thấy rõ, để lấy cái rác ra khỏi mắt người anh
em” (Mt 7,1-5
Như vậy dã tâm chính trị đã ăn sâu vào máu của những linh mục
DCCT và mong ước gắn thần quyền giáo lý với quyền lực chính trị để giành đoạt lợi
ích đã làm mờ mắt họ, hỡi những người tuyên xưng là con chiên của Chúa. Nhưng
hãy nhớ một điều rằng ông Diệm và em trai là Nhu đã từng là những con chiên của
Chúa, những người đã công thành danh toại khi đem Thiên Chúa giáo thành Quốc
giáo của miền Nam, đã sử dụng một cách nhuần nhuyễn sự kết hợp giữa quyền lực Tổng
thống và giáo lý Thiên Chúa nhưng cuối cùng cũng đã lãnh hai viên đạn vào đầu
trong xe bọc thép, đó là một kết cục có tính nhân quả. Cũng như ông Ngô Quang
Kiệt, một chính trị gia amateur đã phát ngôn rằng “Tôi thấy nhục nhã khi cầm hộ
chiếu Việt Nam” và đã nhận được đủ gạch đá và im thin thít thì các linh mục
DCCT hãy biết nhìn lại mình và tu hành đúng nghĩa. Đừng vì ham muốn chính trị
mà làm trái lời Chúa vì Chúa sẽ phán xét tất cả.
Trước khi kết thúc, chỉ muốn nói rằng chính trị không phải là
thứ gì mang tính cá nhân, hướng đến đúng sai tuyệt đối như những mệnh đề toán học
mà đó là một giải pháp hướng đến số đông. Những linh mục DCCT đang cố công để
chứng minh cho một số ít tín đồ thấy được những cái sai nhỏ nằm trong vài câu
nói trong cả một chặng được lịch sử dài của đất nước và đảm bảo được sự độc lập
của một dân tộc với sinh mạng của hàng chục triệu con người đó là sự sai lầm
nghiêm trọng. Đó là những sai lầm nghiêm trọng. Các linh mục DCCT hãy nhớ rằng
trước khi Ki –tô giáo đến Việt Nam thì ông bà tổ tiên của các vị chưa là con của
Chúa, và ngày hôm nay gốc gác của các vị vẫn là dân “An – Nam”, cái khác của
các vị bây giờ đó là các vị khoác trên mình chiếc áo mà Vatican ban cho với trọng
trách vâng lời giáo triều để chăm sóc phần hồn của các con chiên, nên đừng phán
xét và đừng phỉ nhổ vào chính gốc gác của mình.
Quốc Thái