Đọc những thông tin
trên mạng, đặc biệt là các trang của các cá nhân có những sự bất động với Việt
Nam, tôi cảm thấy những người này đang
mang trong mình một tâm lí nhỏ nhen, tâm
lí khiến cho khoảng cách địa lí của những người này trở nên xa hơn, khó có thể
gần lại được nhau.
40 năm sau chiến thắng
của dân tộc Việt Nam trước bè lũ tay sai và đế quốc xâm lược, người ta vẫn thấy
được sự nhỏ nhen của những người thua cuộc năm xưa, những ngươi đã trốn ra nước
ngoài khi tổ quốc lâm nguy. Sự nhỏ nhen của một số người đã vô hình chung tác động
cho một bộ phận người Việt Nam khác không dám trở về quê hương, về với nơi chôn
ra cắt rốn, tổ tiên của họ và có sự mặc cảm với đất nước Việt Nam.
Ảnh: Hòa hợp dân
tộc
Câu chuyện của một số
người Việt ở hải ngoại hiện đang có những hoạt động chống lại Đảng và Nhà nước Việt Nam một cách
mù quáng khiến cho nhiều người Việt Nam trên lãnh thổ Việt Nam phải nhận những
hậu quả không đáng có. Đó là cái nhìn méo mó về đất nước Việt Nam của những người
nước ngoài. Đáng lí ra, Việt Nam chúng ta đã quan chiến tranh bao nhiêu năm rồi, nhưng qua những con người này, người ta sẽ nghĩ rằng đất nước Việt Nam không
hòa bình, không ổn định.
Trong không khi đất nước
Việt Nam đang thay da đổi thịt từng ngày, chúng ta đang dần thoát khỏi những
cái khó khăn của chiến tranh, của những kí ức bị xâm lăng, người Việt đang cần
phải đoàn kết lại, cùng nhau thực hiện những mục tiêu cao hơn cho đất nước, vì
một Việt Nam tươi sáng hơn. Vậy, với sự nhỏ nhen đó, người dân Việt Nam nên ứng
xử thế nào cho nó đúng, cho nó hợp lí, tránh những điều xấu và tồi tệ nhất.
Ngày kỉ niệm đất nước
thống nhất đang đến gần, ngày mà hai miền
về một mối, anh em trong gia đình được đoàn tụ với nhau. Ngày đó, dân tộc Việt
Nam sung sướng đến mức như thế nào, con người Việt Nam từ chỗ nô lệ đã bước
sang một kỉ nguyên mới, một sự độc lập, toàn quyền quyết định những việc làm của
mình. Tuy nhiên, một điều đáng buồn, sự
nhỏ nhen của một bộ phận người trốn đi năm đó đã xem đây là một ngày quốc hận, một ngày buồn đối với họ. Vậy, thử đặt lợi
ích của những con người này với lợi ích quốc gia thì bên nào lớn hơn. Ngày mà
90 triệu người Việt Nam hồ hởi chào mừng thì
một bộ phận người này lại đi than phiền. Thử hỏi, trong họ có sự ích kỉ
cá nhân không thế????
Nhỏ nhen trong một thời
gian ngắn, một cảm xúc nhất thời thì có thể nghe được, chứ 40 năm,
thì đó không thể nào chấp nhận được, đó là điểu nên nghĩ lại, nên bỏ đi, vì sự phát triển chung của đất nước.
Hòa
hợp dân tộc sẽ là điều cần thiết lúc này!
Niềm Tin