Ngày
kỉ niệm giải phóng miền Nam đang tới gần, cả dân tộc đang hân hoan trong niềm hạnh
phúc cùng hướng về ngày trọng đại này, đó là ngày dân tộc ta chính thức rũ bỏ
xiềng xích, giang sơn ta về một mối. Ấy vậy mà, dường như một số người vẫn còn
hận thù vì cái “ngai vàng” mà họ đã mất nên đã ra sức bêu xấu, xuyên tạc và ăn
nói một cách mơ hồ về ngày trọng đại của dân tộc. Một bài viết của Người đưa tin
đăng trên blog danlambao làm tôi không khỏi suy nghĩ về cái đầu của họ đang suy
nghĩ gì (http://danchunglambao.blogspot.com/2014/04/30-thang-04-ap-co-kinh-ra-tim-lay-bong.html). Ra là bài viết của họ có mang chủ đề là “30 THÁNG
04 - ĐẬP CỔ KÍNH RA TÌM LẤY BÓNG”, tôi xin tóm lược một vài nội dung của bài viết
như sau:
Ảnh: Xe tăng tiến vào giải phóng miền
Nam Việt Nam
Thứ
nhất, họ viết về Chính phủ VNCH trước năm 1975, là một Chính phủ có nhiều chính
sách an sinh xã hội, một chính thể VNCH không phân biệt Quân hay Dân, một
Chính phủ mà người dân miền Nam bằng lòng với Chính phủ do chính họ lựa chọn,
qua các kỳ phổ thông đầu phiếu công bằng và minh bạch.
Thứ
hai, về nền kinh tế của miền Nam Việt Nam dưới thời của Chính phủ Cộng hòa miền
Nam Việt Nam là nền kinh tế mang giá trị gấp nhiều lần thời bình, người dân Miền
Nam trong chính thể “Đệ nhất” và “Đệ nhị” VNCH đã được hưởng một đời sống sung
túc, no ấm.
Thứ
ba, họ nói về chính sách của họ là đừng để người Việt gây hấn với người Việt,
và chống lại sự bành trướng của phương Bắc trong khi thời gian đó trên đất nước
mình không một bóng dáng quân phương Bắc đâu. Rồi họ kể về những vị “anh hùng”
mà trong lòng họ là những tướng lĩnh thuộc Cộng hòa miền Nam Việt Nam bỏ chạy lấy
thân khi quân Mỹ ở miền Nam đổ vỡ, chỗ dựa vững chắc của họ đã bị ta đánh bật
ra khỏi lãnh thổ của Tổ Quốc.
Theo
nội dung mà họ viết như thế thì tôi xin đưa ra một số ý kiến sau đây:
Thứ
nhất, họ bảo rằng Chính phủ VNCH là Chính phủ có nhiều chính sách an sinh, là
Chính phủ không phân biệt quân dân? Thật nực cười rằng đó là lời nói giả dối và
bịa đặt, thực tế cho thấy người dân miền Nam Việt Nam dưới thời thống trị của
VNCH chịu bao khổ cực cả về đời sống lẫn tinh thần. Cụ thể, VNCH thi hành các đạo
luật và chính sách hà khắc như “đạo luật 10/59” lê máy chém khắp miền Nam dìm người dân miền Nam trong bể máu, bắn giết
bất kỳ ai mà họ nghi ngờ và cảm thấy đáng sợ cho “ngai vàng” của họ. Sự hà bức,
cai trị ngột ngạt về chính trị dẫn đến đỉnh điểm là “phong trào Đồng khởi” toàn
miền nam vào năm 1960, nhiều cuộc biểu tình, tuần hành và bãi công nở rộ khắp
miền Nam vào thời kì đó. Vậy xin phép hỏi rằng, Chính phủ VNCH có thật như họ
nói không hay lại chỉ là sự “hoa mĩ siêu thực” hơn khi qua những cái miệng bịa
đặt của giới người bị áp đặt và mơ hồ về lí trí.
Thứ
hai, họ bảo đời sống kinh tế của VNCH nhiều giá trị, đời sống nhân dân ấm no, hạnh
phúc thế sao nhân dân miền Nam vẫn chịu cảnh đói và thiếu ăn, mùa màng triền
miên mất mùa Chính phủ không lo nổi cho dân, số người chết càng tăng vì đói.
Cái ấm no hạnh phúc ấy có chăng cũng chỉ là cuộc sống của các tướng lĩnh, các
thành phần thân chính quyền và đế quốc Mỹ. Mặt khác, những năm còn đóng chiếm
trái phép miền Nam Việt nam đế quốc Mỹ còn ra sức vơ vét bao nhiêu của cải của
nhân dân miền Nam về Thầu Dầu, dầu mỏ,...Ấy vậy mà Chính phủ VNCH không hề đả động
hay có ý kiến gì. Thực tiễn chỉ ra rằng, nếu dưới một chế độ, cuộc sống của người
dân được hạnh phúc và ấm no thì người dân luôn một sức, một lòng để bảo vệ cái
chế độ đó, cái chế độ mà mang lại hạnh phúc và no ấm thực thụ cho họ. Khi quân
giải phòng miền Bắc vào, được sự hỗ trợ của quân và dân miền Nam chúng ta nhanh
chóng chiếm đóng được những nơi quan trọng, những nơi mà đế quốc đang cai trị
và bóc lột dân chúng thậm tệ.
Thứ
ba, dưới sự chỉ huy của đế quốc Mỹ, VNCH thi hành các chiến dịch “Tố cộng”, “diệt
cộng”, lập “ấp chiến lược” thi hành chính sách “dùng người Việt đánh người Việt”,
qua đó giảm thiểu xương máu cho người Mĩ trên chiến trường. Ấy vậy mà họ bảo
chính sách của họ là không để người việt gây hấn lẫn nhau, mất hòa khí. Thật là
giả tạo trắng trợn với sự thật đã phơi bày. Họ bảo chống phương Bắc trong khi
các vùng đất biển, đảo của Tổ quốc họ không thèm đem quân ra giành giật để
Trung Quốc chiếm đóng và sự hy sinh anh dũng của 64 chiến sĩ trong trận chiến Gạc
Ma là minh chứng cho điều đó.
Vì
thế cho nên phải chăng những “bạn trẻ” của nước mình giờ vẫn chưa tỉnh trước
các luận điệu của kẻ xấu mà cứ ra sức chống đảng và Nhà nước là một siai lầm. Khi
dưới sự quản lí của Đảng đời sống nhân dân ngày được nâng cao, nền kinh tế ngày
phát triển và địa vị chính trị ngày càng được nâng cao trên trường quốc tế. Nên
chăng, những ngày trọng đại của dân tộc như thế này chúng ta những người thế hệ
trẻ cần nhìn lại mình và đất nước mình để không rơi vào những luận điệu của kẻ
xấu.
Hiểu
Minh