Một sự kiện ồn ã vừa xảy ra, có thể gây xúc động mạnh cho báo chí
lề trái, đám kền kền dân chủ, đó là em Tạ Phong Tần vừa được Bộ Công an ân xá
và cho lên đường sang với đất mẹ Mỹ. Tất nhiên, vẫn điệu cũ rich, dân chủ hoan
hô, kền kền vỗ tay đồm độp và có khối kẻ vẫn chửi vọng về nước nhà từ hải ngoại,
lạ gì bài cũ của chúng. Nhưng tác giả sẽ phân tích ngay và luôn rằng, niềm vui
trước mắt chỉ là nhất thời, chóng vánh tan biến, số phận của Tạ Phong Tần rồi
đây sẽ đi về đâu.
Sự ra đi của Tạ Phong Tần ngày hôm nay, xét cho
cùng, đó là một thành quả cá nhân của cô trong sự nghiệp đả phá chế độ Việt Nam
hiện hành, sự trả giá cho những ham muốn mong muội, cao vợi của bản thân cô. Tạ
Phong Tần đã từng là một sỹ quan Công an suy thoái, bị tước quân tịch và cuối
cùng lâm vào con đường đi làm dân chủ, một nghề mà khi người ta không còn nghề
nào khác để theo đuổi nữa. Tạ Phong Tần đã từng là đồng bọn của Nguyễn Văn Hải,
kẻ cũng đang sống lang thang dật dờ nơi đất Mỹ sau nhiều màn tuyệt thực kinh điển
và những trò hề thiên tài rúng động giới dân chủ. Cả hai đều là bị cáo trong vụ
án tuyên truyền chống Nhà nước vào năm 2012, đã được xét xử nghiêm minh trước
pháp luật và đều lĩnh những bản án đích đáng. Cụ thể Hải Điếu Cày trùm sỏ 12
năm tù giam, Tạ Phong Tần hoạt động tích cực với bản án 10 năm tù giam. Vậy,
trong số những người đã được xuất ngoại này đều là những kẻ chống phá Nhà nước
cực đoan, điên rồ.
Chắc
chắn thành quả hôm nay Tạ Phong Tần đang vênh váo thụ hưởng sẽ làm khối kẻ
trong đám dân chủ rỏ dãi. Nhưng chắc chắn rằng không mấy ai hiểu ngược lại và
nghĩ ngược lại được. Chúng ta hãy cùng xem những nhà dân chủ hiện nay đang ở Mỹ
nói gì, làm gì. Cù Huy Hà Vũ, Trần Khải Thanh Thủy…sau nhiều thành tích chống Cộng
kịch liệt nơi quê nhà thì bây giờ im hơi lặng tiếng tại Mỹ. Điều này cho thấy số
phận họ nơi đất khách quê người không êm thấm, thuận buồm xuôi gió như khối kẻ
vẫn tưởng bở.
Niềm vui này được bao lâu, Ảnh: Internet
Chúng ta hãy xem những
tiếng nấc trong uất hận của Trần Khải Thanh Thủy khi bị Việt Tân bịp, tiền
không cấp cho,lại còn bị bồ của tổng bí thư đảng Việt Tân bôi nhọ, chà đạp, trù
dập. Số phận em ấy thật bi thương, ai oán.
Sai lầm mà Trần Khải Thanh Thủy vấp phải đó chính là đã ảo tưởng và bị Vụ
ngoại vận của Việt Tân cho ăn bã, thế là đời em sóng gió. Còn anh Điếu Cày thì
sao? Cuộc đời của anh cũng bảy nổi ba chìm và hàng chục cái lênh đênh. Anh giở
đủ chiêu trò tuyệt thực giống như anh Vũ lợn (Cù Huy Hà Vũ) và cuối cùng được
ân xá, cho xuất ngoại. Sang đến đất Mỹ anh cũng được đón chào nồng nhiệt lấy lệ
và sau đó là màn chào hỏi, làm tình làm tội của Việt Tân, chúng bắt anh phải
khoác lên mình lá cờ vàng ba sọc oan nghiệt. Anh bật lại thì bị chúng đập cho tả
tơi. Cuối cùng trong lúc được phỏng vấn
của đài SBTN anh đã phải quàng dải khăn ba sọc trên cổ một cách gượng gạo, đôi
mắt thẫn thờ nhục nhã. Và tóm lại là đời anh Điếu Cày vẫn sẽ còn long đong lận
đận.
Từ tấm gương tiêu biểu
của hai nhà dân chủ trên đang du hí bất đắc dĩ nơi đất mẹ quan thầy cũng đủ cho
chúng ta mường tượng ra một tương lai thê thảm đến thế nào đối với blogger Tạ
Phong Tần. Người Mỹ vốn dĩ rất thực dụng và thực tế chứ không ảo tưởng mơ hồ
như các nhà dân chủ xứ ta. Chánh phủ Mỹ chỉ nuôi những nhà dân chủ khi mà họ
còn có giá trị sử dụng, cũng giống như nuôi con chó giữ nhà thì phải biết sủa
ăng ẳng. Đất Mỹ, do những biến cố lịch sử đã và đang là một gánh nặng rất lớn
vì nhiều thành phần dân chủ nửa mùa ăn bám. Như Việt Tân, nuôi lâu mà vẫn chỉ
là thứ vô dụng, lại lắm thành phần từ
háo danh cho đến cướp bóc. Mà các nhà dân chủ Việt chỉ có giá trị khi sống
tại Việt Nam. Vậy nên việc dung dưỡng chứa
chấp những thành phần hữu danh vô thực sẽ rất khó. Trong khi đó Tạ Phong Tần hiện
nay nhìn lại chỉ là con số không, chỉ có một lịch sử chống cộng và một thâm
niên ngồi tù kha khá. Nghề ngỗng thì không có, vốn ngoại ngữ cũng không..vậy thử
hỏi đây không là gánh nặng cho xã hội thì là gì. Vậy tương lai cắt cỏ, bảo vệ,
bỏ bao thực phẩm siêu thị vẫn đang chờ Tạ Phong Tần, nhưng cũng khó.
Vậy, mọi thứ đang ở
phía trước với nhà dân chủ đang được tung hô này. Dẫu sao cũng nên vui, vui vì
xứ sở này đã tống tiễn được một kẻ phá hoại, một tên ăn bám bất tài. Nước Mỹ thật
nhân đạo, khi đã gánh được cho Việt Nam một mối họa.
Quốc Thái