Hiện này trong bộ phận người Việt Nam ở nước ngoài, có một số
người vẫn đang hoài niệm về quá khứ gắn liên với chế độ Việt Nam cộng hòa. Đó
là thời gian đất nước còn chia cắt bởi sự can thiệp của chính người Mĩ và chính
quyền tay sai Việt Nam cộng hòa. Cái sai, cái đúng đã được quá khứ chứng mình,
nhưng không hiểu sao, một bộ phận thiểu số đó vẫn hoài niệm về quá khứ để rồi
xây dựng tương lai những thứ mơ hồ trong đó có các hoạt động chống chính quyền,
chống nhà nước nơi hải ngoại.
Ảnh:
Cờ vàng đơn lẻ, níu kéo quá khứ hào nhoáng (nguồn: Internet)
Chúng ta còn nhớ ngày 15/11/1969, có khoảng hơn 500.000 người
biểu tình chống cuộc chiến của Mỹ tại Việt Nam tràn vào Washington DC, tạo nên
cuộc biểu tình lớn nhất trong lịch sử nước này. Bản thân các cựu binh của Mỹ
cũng ném bỏ các Huân, Huy chương, quân phục đã được nước Mỹ trao tặng để phản đối
cuộc chiến vô nghĩa này. Nhân dân Mỹ họ đã nhận ra sự sai lầm từ những năm
1969, 1970 khi tổng thống Nixon tuyên bố tăng cường thêm 150.000 lính Mỹ tại Việt
Nam.
Ảnh: Cuộc biểu tình phản đối chiến
tranh Việt Nam năm 1969 (Nguồn Internet)
Nhìn nhận số lượng con
người tham gia cuộc biểu tình đó cũng minh chứng được sự đồng thuận trong những
người dân Mĩ với chính quyền trong cuộc chiến phi nghĩa ở Việt Nam.
Những người lỗi lầm nơi
xa xứ đó, chính là một bộ phận người năm xưa chạy Mĩ đi tạm trú, những người từng
đã làm việc cho chính quyền tay sai, đông thời là thế hệ con cháu của họ bị
giáo dục tư tưởng hận thù cách mạng. Ngoài ra, còn có những người Việt Nam dùng
chính trị để kiếm tiền, tranh thủ sự ủng hộ của các nước trong quốc tế để tránh
được những động chạm nơi đất khách quê người, thỉnh thoảng lại có những hoạt động
chống quê hương đất tổ.
Với vị trí, vai trò của
những Việt Nam ở nước ngoài, tôi muốn gửi tới những người “lầm lỗi” nơi đất
khách quê người đôi điều. Đó là các bạn nên quan tâm tới người Việt Nam trong
nước, nơi chon rau cắt rốn của các bạn. Chính người dân Mĩ, nơi đang cưu mang
các bạn, là minh chứng quan trọng nhất cho sự đúng đắn của những người Việt Nam
trong việc lựa chọn con đường cách mạng giải phóng dân tộc. Các bạn không nên
hoài niệm mãi những thứ của quá khứ như thế. Nó là thứ được ban ơn, nó không thể
tồn tại lâu dài được đâu.
Bên cạnh đó, cần khách
quan đánh giá những việc làm của những thế hệ cờ vàng trước đây (F1) trên đất
Mĩ, họ có một kết quả gì đó nổi bật đâu, họ có mang lại bình yên cho đất nước
Việt Nam, dường như nó hoàn toàn vô vị, không có ý nghĩa. Vậy nên, thế hệ F2
các bạn cũng hiểu cho điều đó, đừng có vô vị mãi với những việc làm thiếu tính
nhân văn đó nữa.
Niềm Tin