Việt Nam là quốc gia có
quan hệ bang giao với nhiều quốc giá trên thế giới. Chính những mối quan hệ đó
đang dần khẳng định hơn tên tuổi của Việt Nam trên trường quốc tế. Bênh cạnh
đó, việc xây dựng các mối quan hệ rộng cũng đặt ra một nên móng cho những người
Việt Nam chúng ta có thể học hỏi, trao đổi và dần dần thu hẹp khoảng cách về
kinh tế, xã hội với các nước khác.Tuy nhiên,
đối với những nhà dân chủ cuội, họ
lại không nghĩ như thế, đầu của họ chỉ
nghĩ được những thứ không đâu vào đâu,
nhưng thứ trên trời dưới biển và không phù hợp với Việt Nam.
Đặc biệt gần đây, Việt
Nam lien tục có những chuyến thăm tới các nước lớn như Mĩ, Trung Quốc, Nhật Bản.
Đó là mối quan hệ song phương trên cơ sở hai quốc gia độc lập với nhau về mặt
chủ quyền, lãnh thổ. Và đó không phải là sự “cầu viện”.
Hai chữ “cầu viện” là
tiêu đề được những nhà dân chủ cuội đặt nhân chuyến thăm của đại tướng Phùng
Quang Thanh tới Trung Quốc trong ngày 15, 16 tháng 10 tới đây (https://badamxoevietnam2.wordpress.com/2015/09/26/dai-tuong-phung-quang-thanh-sang-tau-cau-vien/).
Đó là sự đối trá, lừa bịp người đọc. Câu
chuyện viếng thăm, tang cường mối quan hệ giữa hai quốc gia là việc được duy
trì bấy lâu nay, mặc dù chúng ta đang có những tranh chấp trên biển đảo với họ.
Ảnh: “Bà Đầm
Xòe”- Vớ vẩn, thiếu khách quan, khoa học
Cầu viện có thể được hiểu
đơn giản theo mặt chữ là “xin” sự giúp đỡ, ban ơn. Trước đây, khi trận thua, một số tướng quân có thể đi “cầu
viện” để nhận được sự giúp đỡ về quân nhu, lương thực,…để có thể cứu vãn thế trận,
giành lại được chiến thắng. Còn trong ngữ cảnh này, sử dụng từ “cầu viện” cũng
cho thấy được họ là những con người không hiểu vấn đề, không hiểu bản chất vụ
việc, việc dung từ đó chỉ là cách câu view, thu hút người đọc mà thôi.
Mặt khác, việc dùng từ
“cầu viện” như thế đã thể hiện rõ ý đồ của người viết, ám chỉ sự phụ thuộc của
Việt Nam vào Trung Quốc, ám chỉ chúng ta không làm chủ được, quan hệ bang giao
chỉ là cách nói xã giao,… Đồng thời, trong bài viết có đề cập một cách nửa vời
tới vấn đề Hội nghị Thành Đô, hội nghị được coi là bí mật và hiện chưa được
công bố vì mục đích giữ vững an ninh quốc gia. Hội nghị đó cũng gần như không
có ảnh hưởng tới việc giữ độc lập, chủ quyền của Việt Nam.
Chúng ta còn nhớ trước
đây, những con người trong “hội dân chủ” cuội này đã tuyên bố, “Phùng Quang
Thanh đã bị ám sát, Phùng Quang Thanh hiện
tại là giả mạo…(một sự tư do quá trớn trong phát ngôn) Những lời nói đó được khẳng
định một cách đanh thép, như thể họ là người luôn bên cạnh đại tướng Phùng
Quang Thanh. Nhưng hiện tại, những người này không nhắc tới vấn đề đó, nhắc tới
cái tội vu oan giá họa của một bộ phận người xem thường sự thật (dân chủ cuội).
Việc không nhận lỗi đã là không thể nào chấp nhận được rồi, ấy vậy mà còn dám mở
mồm phán xét.
Đánh giá người khác,
thì cũng nên xem lại bản than mình, xem đã toàn diện được chưa. Việc mình sai
có dám nhận không, tư cách của mình như
thế nào. Hay việc quan hệ bang giao của Việt Nam khiến các bạn “dân chủ cuội”
nóng ruột. Không hiểu tại sao nước ngoài họ vẫn quan hệ với Việt Nam, một nước
mà theo đánh giá chủ quan của các bạn là không có dân chủ, không có nhân quyền.
Niềm
Tin