Kính gửi Cha Giuse
Nguyễn Văn Toản:
Sau
khi nghe bài giảng của Cha vào ngày 25-10-2015 tại nhà thờ Thái Hà về Công lý
và hòa bình, cầu nguyện cho anh Lê Văn Mạnh. Một phần con thấy được tâm huyết của
Cha, đúng là xã hội này còn có nhiều bất cập, đòi hỏi người giáo dân cũng là
công dân như con cần phải hành động có trách nhiệm để xây dựng Tổ Quốc phải
không Cha? Nhưng phần khác, nhiều điều con còn thấy hơi băn khoăn, muốn chia sẻ
với Cha, chỉ mong Cha giảng giải để đầu con được thông suốt. Chứ cứ u mê thế
này thì con không biết phải làm sao?
LM Giuse Nguyễn Văn Toản (Ảnh: Nguồn
Internet)
Vậy
con viết lên đây cũng có vài thắc mắc nho nhỏ quý bẩm lên Cha soi xét:
Đầu
tiên, thật sự con đã sốc khi nghe Cha bảo chế độ này thù địch với tôn giáo,
quan hệ với tôn giáo theo kiểu “xin-cho”. Có đúng không thưa Cha? Cha có biết
ông nội con, bà ngoại con đều một lòng thờ đức Chúa Trời, nhưng đồng thời cũng là
thương binh, liệt sĩ? Họ là những người mà con yêu quý nhất, nay đã không còn nữa?
Mỗi lần nhìn lên bàn thờ tổ tiên con chỉ muốn khóc, ước sao ông bà còn sống để
con được chăm, được báo hiếu ông bà. Còn nhớ những ngày tháng xưa kia có củ
khoai, củ sắn ông bà cũng nhường cho con, thấy con đòi mua áo quần mới, ông bà
lại chạy vạy bán con gà, con vịt mua cho con. Nhưng giờ đây khi con đã lớn lên
thành người, có của ăn của để, nhưng chẳng thể nào báo hiếu cho ông bà được nữa.
Con buồn lắm Cha à! Cuộc đời của ông bà con là những ngày tháng chìm trong chiến
tranh, vật lộn giữa cái sống và cái chết. Nhưng ông bà con vẫn cứ tiến lên theo
tiếng gọi thiêng liêng của Tổ Quốc. Con tin điều đó là đúng thưa Cha? Bởi lẽ phải
công nhận một điều, nhờ có những con người như ông bà con thì hôm nay con mới
được sống trong niềm vui hòa bình, được hít thở không khí của sự tự do. Chúng
con là con của Chúa, nhưng đồng thời cũng là người công dân phải có trách nhiệm
với đất nước. Vậy có phải Cha đã nhầm khi có lời lẽ không nên với những con người
đã hi sinh một phần xương máu của mình cho đất nước nói chung và với ông bà con
nói riêng như thế? Không hề có chuyện thù địch gì giữa tôn giáo với chế độ, xã
hội này đâu thưa Cha. Mong Cha soi xét lại! Còn quan hệ xin – cho như Cha nói
có không? Xin thưa Cha là có? Nhưng Cha có biết tại sao lại có chuyện đó? Xin
thưa, đơn giản là xã hội thì cần phải được quản lý, tạo ra sự công bằng giữa những
người trong xã hội, giữa người theo đạo như chúng ta và người không theo đạo.
Thế nên nhà nước cũng cần tính toán, để giải quyết hài hòa mối quan hệ đó. Chúng
con cũng muốn nhà thờ mình thật to, đất đai mình thật rộng làm lễ cho sướng. Nhưng
ai cũng muốn sướng như chúng ta thì lấy đất đâu mà phát triển kinh tế, xây dựng
nhà ở, chưa nói đến việc làm lễ còn ảnh hưởng đến những người xung quanh không
theo đạo. Nếu làm thế là phạm phải điều răn của Chúa “chớ tham của người” đấy
thưa Cha!
Con
tin vào Cha sẽ giúp cho chúng con được về với đức Chúa Trời. Có một cuộc sống
sung sướng, vô lo vô nghĩ mà chúng con hằng mong ước từng ngày. Nhưng trước mắt,
chúng con hiểu rằng cần phải cố gắng thật nhiều, thật nhiều hơn nữa để tu tâm
tích đức, thông suốt giáo lý Cha giảng dạy. Nhưng có những vấn đề ngoài xã hội
mà con còn chưa thông? Mong Cha dạy bảo dùm con. Chẳng như việc anh Mạnh bị
công an bắt là chuyện con thấy bình thường trong xã hội , anh ta làm sai thì
công an xử lý, có thế thì mới đảm bào công bằng chứ Cha? Vậy cớ sao lại làm lễ
cầu nguyện cho hắn? Nếu như ai cũng cứ giết người, cướp của, phạm vào những điều
răn của Chúa mà cứ hiên ngang, láo toét giữa đường thì làm sao chấp nhận được.
Con cũng biết công an có lúc họ làm chưa đúng, nên mới có mấy vụ án oan nổi
lên, khiến cho con cũng thấy tức giận như vụ ông Chấn, ông Nén…. Nhưng biết làm
sao được Cha, chắc chỉ có Đức Chúa Trời là mới là người không bao giờ mắc phải
sai lầm, còn chúng con và họ đều là con người, đều chẳng phải là hoàn hảo thì
đôi khi lúc này, lúc khác cũng mắc phải sai sót. Nếu thật sự anh Mạnh không làm
gì trái với lương tâm, với Đức Chúa Trời thì con ủng hộ cách làm của Cha, hãy bảo
vệ lẽ phải, bảo vệ công lý trên trần gian. Đó là tu tâm tích đức. Nhưng nếu như
Cha đang bảo vệ một con người giết người không ghê tay, một kẻ bệnh hoạng thú
tính thì dường như Cha đang đi ngược lại với luân lý của giáo hội mình. Đó là
điều đại kỵ mà những người đi theo Đức Chúa Trời cần phải tránh. Nên con mong Cha
hãy suy xét lại vụ anh Mạnh, làm rõ liệu anh ấy có bị oan hay không? Rồi từ đó
mới đưa ra cách làm cho đúng đắn. Thật sự, hơi buồn khi vào buổi lễ cầu nguyện ngày
25 tháng 11 vừa qua, nếu như Cha nói rõ hơn cho chúng con biết có phải anh Mạnh
thật sự bị oan hay không? Có chứng cứ gì để giải tội cho anh thì chúng con đã
không thắc mắc. Nếu Cha thật sự có bằng chứng rạch ròi về sự trong sạch của anh
Mạnh thì xin Cha hãy đi lên trụ sở chính quyền trình cho họ, để họ lật lại vụ
án, trả lại sự trong sạch cho anh. Con tin rồi họ cũng sẽ cân nhắc, làm sao cho
đúng luật, chứ nếu phạm phải án oan thì họ cũng khốn đốn. Như thế mới là quốc
sách, chỉ mong Cha hãy đưa ra chứng cứ sớm để chúng con giúp anh Mạnh thoát khỏi
chốn lao tù, chậm trễ là không nên! Chúng con xin hứa sẽ làm hết mình để cứu lấy
anh Mạnh! Còn nếu như Cha không có gì trong tay mà vẫn bảo vệ cho anh Mạnh thì
thật sự là khó! Khó cho chúng con và cả cho Cha! Chỉ nói suông không thôi thì
chúng con nghĩ người đời nhìn vào cũng không hay.
Lễ cầu nguyện cho Lê Văn Mạnh tại
giáo xứ Thái Hà (Ảnh: Nguồn Internet)
Sẵn
đôi lời con cũng xin mạn phép nói thật, ngoài kia có nhiều người nói Cha thế
này, thế kia, đại ý là chưa theo sát tình hình giáo hội cho lắm, lại còn hay
vương vấn chuyện chính trị, dẫn đến phần nào sai sót trong lễ chúa. Đương nhiên
con biết đó chỉ là những tin đồn thổi, con không tin Cha lại là người như thế.
Chỉ mong Cha lưu tâm một chút, tránh được những cái tiếng không hay. Giữ cho Cha
cũng là giữ cho chúng con mà.
Thôi
thì thức đêm trằn trọc có đôi lời muốn gửi đến Cha! Mong Cha soi xét! Nếu có thất
lễ hay đôi lời không hay mong Cha tha thứ dùm con!
Trọng kính Cha
Con: Phaolô Quang Phúc
Quang Phúc