Thông tin về Cụ Rùa hồ Gươm đã mất vào chiều ngày 19/1/2016, có lẽ là
thông tin được quan tâm và lan truyền rộng rãi nhất trên báo, mạng xã hội và cả
trên các trang mạng không chính thống suốt từ chiều tối cùng ngày cho đến nay
vẫn chưa hạ “nhiệt”. Xin khẳng định luôn rằng, Cụ Rùa hồ Gươm chết vì “tuổi
cao, sức yếu” và một phần do lòng hồ Gươm ngày càng ô nhiễm nên Cụ đã ra đi
cũng là lẽ tự nhiên. Vẫn biết, vạn vật sinh ra từ tự nhiên đều nằm trong quy
luật "sinh-lão-bệnh-tử", không thể khác được, kể cả con người, không
ai có thể “trường sinh bất lão”. Nhưng sự ra đi của Cụ Rùa hồ Gươm có lẽ nó
thật khác, khác với nhiều loài vật khác, không chỉ vì tuổi đời của Cụ cao hơn
mà Cụ được xem là linh vật, vì vị thế nơi Cụ "ngự" và những truyền
thuyết gắn liền với lịch sử phát triển của Thăng Long xưa, nay là Thủ đô Hà
Nội.
Ảnh
và chú thích ảnh: Hình ảnh Cụ Rùa hồ Gươm lúc còn sống (Nguồn: Internet)
Cụ Rùa hồ Gươm gắn với truyền thuyết về gươm báu "Thuận Thiên"
của Vua Lê Lợi cùng việc trả gươm cho Rùa thần tại Hồ Tả Vọng (nay là hồ Hoàn
Kiếm hay Hồ Gươm - Hà Nội) sau ngày đánh tan giặc Minh bao đời nay vẫn đọng
trong tâm linh, ý thức dân tộc. Đó là sự hàm ẩn những triết lý nhân sinh của
người Việt đằng sau sự giao hòa giữa chính sử và dã sử: Thuận Thiên là biểu tượng
thiên thời - địa lợi - nhân hòa; việc trả kiếm ngoài biểu tượng của lòng trung
tín với nhân dân, trời đất, còn là khát vọng hòa bình khi vận nước Đại Việt đã
lên, mở nền thái bình thịnh trị. Câu chuyện truyền thuyết rất nhân văn của ông
cha ta để lại về việc trả gươm cho Rùa thần tại Hồ Hoàn Kiếm thì vẫn mãi luôn
trường tồn với người Việt. Vì khát vọng thái bình là khát vọng muôn đời của
người Việt, vì khát vọng ấy mà lớp lớp thế hệ người Việt luôn sát cánh bên nhau
chống giặc ngoại xâm, bảo vệ giang sơn bờ cõi.
Thông tin Cụ Rùa đã ra đi khiến đông đảo người dân Thủ Đô nói riêng và
người dân cả nước nói chung quan tâm, tiếc nuối, hoài niệm một phần cũng vì lẽ
đó. Trong đó, có người tiếc nuối vì sợ rằng, khi Cụ Rùa mất đi, Hồ Gươm sẽ bớt
đi nét cổ kính, huyền bí, linh thiêng nhất định từ trước tới nay. Thiêng liêng
như thế nào thì thật khó rạch ròi bằng những phân tích khoa học. Đôi khi, âm
linh là thứ khó diễn đạt được bằng lời. Người Việt Nam là vậy, từ sự thích, đến
yêu, đến tin, rồi đề cao lên thành sùng bái, đó không còn là sự lạ đối với
người dân Việt Nam. Ngay cả cây cối, cây nào sống lâu, già cỗi được người dân
gọi là cây cổ thụ và không ai được chặt hay di dời nó đi đến các địa điểm nào
khác.
Qua những điều trên cho thấy, việc người dân gọi Cụ Rùa bằng “Cụ” và quan
tâm đến sự ra đi của Cụ cũng là điều hết sức bình thường. Bởi Cụ Rùa gắn bó với
người dân Thủ Đô nói riêng và người dân cả nước nói chung thời gian dài, nên
việc người dân thể hiện sự yêu quý, thành kính cho Cụ Rùa là lẽ thường, vì xét
đến cùng, điều đó cũng không xâm phạm hay gây hại đến ai, đúng không? Bởi thế,
nếu một số bộ phận nhỏ tỏ ra là người sống theo lí luận khoa học, tỏ ra dè bỉu,
chế giễu tín ngưỡng của người khác để cố tỏ ra luận điệu của chúng là uyên bác,
là “khoa học” nhất thì hãy nên giữ những điều đó cho riêng mình.
Ấy vậy mà có một lũ lúc nhúc núp bóng danh xưng “dân chủ”, “nhân quyền”,
những kẻ khoác tấm áo choàng “nhân sĩ, trí thức”, gương mặt giả nai khi đeo cặp
kính giả danh “trí thức” tung tin hỏa mù, đồn thổi các thông tin xung quanh cái
chết của Cụ Rùa. Chúng mạt hạng, hèn hạ đến nỗi lợi dụng cái chết của một con
Rùa để công kích, xuyên tạc và gán ghép nó với sự kiện Đại hội Đảng toàn quốc
lần thứ XII (20-28/1/2016), biến tướng nó thành luận điệu rằng, Cụ Rùa hồ Gươm
đã chết là “điềm báo” trước cho vận nước Việt Nam đến hồi diệt vong! Chúng còn
lu loa lên rồi thêu dệt thông tin rằng, Cụ Rùa chết là “điềm báo” cho cá nhân
lãnh đạo cấp cao trong nội bộ Đảng, Nhà nước Việt Nam sắp tới?
Thật nực cười và hài hước cho những luận điệu xuyên tạc trên của lũ “zân
chủ cuội”. Những chiêu trò, thủ đoạn đánh phá trên mạng, gây rối trật tự công
cộng, kích động “dân oan” ra đường gây mất an ninh trật tự…không có “kết quả”
khả quan nên khi thông tin Cụ Rùa hồ Gươm mất chiều ngày 19/1/2015 và tình cờ
thời gian lại trước một ngày diễn ra Đại hội Đảng nên bọn chúng như chết trôi
vớ được cọc, như kền kền chết đói lâu ngày nay vớ được con mồi để rỉa xác. Vì
thế, lũ ruồi nhặng này ngay lập tức đập cánh bâu vào tranh giành nhau để lập
“thành tích” nước rút hòng có báo cáo lên các “ông trùm” dịp cuối năm, kiếm
chác thêm các nguồn “hỗ trợ” tài chính, thỏa cuộc sống hoang phí, không lao
động chân chính của chúng.
Còn nhớ, cách đây một thời gian
không lâu, ngày 2/6/2015, con chim đại bàng đầu trắng già nhất nước Mỹ đã chết
do xe tải tông. Được biết, đại bàng đầu trắng là biểu tượng quốc gia của Mỹ.
Nếu như luận điệu của lũ “rận” ở trên cho rằng, đó là “điềm báo” vận nước “tàn,
diệt vong” thì tính từ thời điểm con đại bàng đầu trắng già nhất – biểu tượng
quốc gia của Mỹ chết thì “điềm báo” đó đã vận vào Mỹ hay chưa? Nếu thực sự có
“điềm báo” thì liệu Mỹ bây giờ có là “thiên đường” của bọn chúng nữa hay không?
Xin khẳng định rằng, từ đó đến nay vẫn chưa có sự kiện nào bất thường xảy ra
tại Mỹ. Theo Cơ quan bảo tồn đại bàng đầu trắng New York cho biết, mỗi năm có
khoảng 30% số vụ đại bàng chết do xe đâm. Vì thế, cái chết của con đại bàng đầu
trắng do xe tải đâm chết là điều bình thường, cũng như Cụ Rùa hồ Gươm “tuổi
cao, sức yếu”, theo quy luật sinh –lão- bệnh- tử đã chết vào chiều ngày
19/1/2016 cũng là lẽ hết sức bình thường, là thường tự nhiên.
TRÙNG DƯƠNG