Lâu lâu, lượn một vòng blog của các
dân chủ đại ca xứ An Nam thấy hóa ra dạo này cũng khá yên ắng, vẫn dăm câu ba
điều, ợ lên nhai lại những thứ quá ư cũ kỹ. Dạo này anh Bọ Lập tắt điện hoàn
toàn, anh Quang A lại rè rè đứng ra đòi ứng cử Đại biểu Quốc hội. Anh Xuân Diện
cũng đứng ngồi không yên thấy lôi ra một bài viết của một ông nào đó có tên Ngô
Văn Giá, đánh giá cuốn sách “Đặng Tiểu Bình một trí tuệ siêu việt” mà vẫn quan điểm cũ của anh Diện cho đó là
sách Tàu, với những lý lẽ của một con mọt sách biết dăm chữ tiếng nôm. Đúng là
cười không nhặt được mồm với các thể loại dân chủ giả cầy.
Nguyễn Xuân Diện được thiên hạ biết
đến với tư cách là một tay chuyên về Hán Nôm, hắn có bằng tiến sỹ Hán Nôm đàng
hoàng , cũng được coi là một cá nhân nghiên cứu về văn hóa. Nhưng thói đời luôn
tréo nghoe ngang trái. Diện có được chút bằng tiến sỹ Hán - Nôm hóa ra lại chỉ
là cái danh hão, Diện nghĩ cái bằng đó sẽ là bố thiên hạ, lười thì chỉ có nước
bốc đất mà ăn. Vậy nên Diện đành theo nghề tay ngang đó là làm dân chủ, một nghề
mà y vẫn ảo tưởng rằng sẽ làm cho y giàu lên nhanh chóng, tiền tài như nước,
danh tiếng như cồn. Cho đến nay, Diện vẫn chưa có thành công gì lắm ngoài cái
blog ba vạ Xuân Diện Hán Nôm. Cũng dễ hiểu, Diện câu khách và mồi tiền dân chủ
bằng cái blog giẻ rách này. Việc Diện viết bài tráo trở, chửi chính quyền, vu
khống Công an hay dịch thuật láo vài bài viết tiếng Trung và hiện nay Diện vu
khống một nhà xuất bản và đổ tội cho một cuốn sách là điều dễ hiểu.
Ảnh cuốn
sách đang bị dân chủ ném đá. Nguồn: Internet
Cuộc đời muôn màu muôn vẻ nhưng con
người công chính phải việc nào phải ra việc nấy. Nhưng Diện lại không làm được
được bởi y là kẻ tiểu nhân, đầu óc chỉ luôn nghĩ về tiền bạc, danh vọng. Một cuốn
sách viết về Đặng Tiểu Bình mà cũng làm Diện phải nặn ra được một bài viết để
chống Cộng và phỉ báng Nhà nước thì Diện đúng là thiên tài của suy diễn. Diện
luôn hô hào một dân tộc anh hùng, chống Tàu, tiếp thu cái mới để trị quốc nhưng
chỉ nhõn cuốn sách viết về Đặng Tiểu Bình mà làm y sợ vãi đái ra quần thì e rằng
làm dân chủ gì cái ngữ Diện. Một dân tộc mạnh là một dân tộc biết tiếp thu những
giá trị tốt đẹp, kể cả đó là của kẻ thù. Lịch sử của nhiều dân tộc đã chứng
minh điều đó. Người Nhật sẽ mãi trong nạn trị vì của các đám võ sỹ vai u thịt bắp
hủ bại nếu như không có một Fukuzawa Yukichi biết tiếp thu những văn hóa của
Tây học, không dịch thuật những sách của Tây cho người Nhật đọc. Người Nhật đã
từng cho dịch nguyên bản những sách quân sự, kinh tế của các nước phương Tây
như Anh, Nga, Đức, Pháp…để phục vụ cho nền giáo dục của chính mình. Rồi đến lượt
người Hàn, họ đã từng bị Nhật chiếm đóng nhưng sau chiến tranh người Hàn đã lấy
gần như nguyên bản sách giáo khoa Nhật cho nền giáo dục của Hàn Quốc. Và họ đã
có những bước tiến vượt bậc. Các nước Nhật, Hàn...vững mạnh là họ có tư duy
thay đổi, biết rạch ròi phân minh giữa thù hằn và học hỏi.
Nhưng Nguyễn Xuân Diện, một tiến sỹ
Hán Nôm quèn lại đòi đi lo việc đại sự kinh bang tế thế. Chỉ một cuốn sách viết
về Đặng Tiểu Bình mà Diện làm um lên thì ai mà ngửi nổi. Đặng Tiểu Bình, một
nhân tài trị quốc, đó là tấm gương cần học hỏi. Những tư duy kỹ trị Đặng Tiểu
Bình để lại là vượt thời đại mà nhiều dân tộc cần phải tiếp thu và nghiên cứu.
Việt Nam chúng ta đang là một nước nghèo lại cần phải nghiên cứu hơn. Ấy vậy mà
Diện lại đòi dẹp bỏ, đạp đổ tư tưởng…Mặc dù Đặng Tiểu Bình đã từng chủ trương
đánh Việt Nam…vì đó là chính sách của Bình. Ở cương vị đứng đầu một đất nước, một
dân tộc thì lợi ích quốc gia dân tộc là trên hết. Nhưng trí tuệ, tầm nhìn, tài
năng của Đặng Tiểu Bình lại là giá trị chúng ta cần phải nghiên cứu và học hỏi.
Cho dù Trung Quốc là kẻ thù truyền kiếp của Việt Nam đi chăng nữa thì việc
nghiên cứu binh pháp, chiến lược và các tinh hoa của Trung Quốc luôn là điều cần
thiết. Đơn giản bởi muốn thắng kẻ thù cần phải hiểu rõ về kẻ thù, điều đó chỉ
có ngu như Xuân Diện mới không hiểu. Việc nào phải ra việc đấy.
Suy cho cùng, Diện cứ như chó cắn
càn. Có chút kiến thức Hán Nôm thì không ai thuê đành ngồi nhà viết blog cho
qua ngày đoạn tháng. Vậy nên cứ vớ được cái gì là y viết xạo cái đó, hỏi sao mà
chất lượng được, không bị thiên hạ chửi cho bục mặt là may lắm rồi!
Quốc Thái