Xưa nay, người lớn tuổi luôn được tôn trọng, những lời nói
của họ là những kiến thức của kinh nghiệm qua quá trình từng trải với cuộc
sống. Những kinh nghiệm đó cũng chính là sự chuyển tiếp thế hệ và thường được
ứng dụng vào cuộc sống hằng ngày. Thế nhưng, một nghịch lí đang diễn ra, đấy là
một bộ phận rất nhỏ trong những cây đại thụ của đất nước đang có chiều hướng
lung lay, mất niềm tin vào sự lãnh đạo của Đảng, quản lí của Nhà nước, họ đang
dẫn những người trẻ vào tình trạng mất phương hướng và dẫn đến hệ lụy là thực
hiện các hành vi vi phạm pháp luật. Đây là điều không nên đối với việc xây dựng
một quốc gia phát triển, hoàn thiện.
Ảnh: Biếm họa về “dân chủ cuội”.
Nguồn Internet
Tuy nhiên, không ít kẻ chống đối, những tay sai của tổ chức
phản động bên ngoài như Lê Quốc Quân, Trần Thị Nga, Nguyễn Văn Đài, thành viên
nhóm No U,… nắm bắt được điều trên đã thực hiện lôi kéo nhằm cụ thể hóa các ý
đồ phá hoại đất nước Việt Nam của chúng. Điển hình cho những diễn biến tiêu cực
đó là các thư ngỏ, góp ý theo chiều hướng “đa nguyên chính trị, đa đảng đối
lập”, “độc lập lực lượng công an, quân đội”,… của “Kiến nghị 61”, “Kiến nghị
72”, “Thư ngỏ” từ các đảng viên lão thành. Vậy là, từ việc kích động, “góp ý”
để các vị lão thành đưa ra các góp ý sai, rồi bị từ chối, rồi các vị này trở
nên chống đối quyết liệt. Trung tướng quân đội Trần Độ, Nguyễn Huệ Chi, Phạm
Toàn, Nguyễn Thế Hùng, Nguyễn Tường Thụy, Nguyễn Quang A và mới đây nhất là
đảng viên Nguyễn Đình Cống …, họ những con người kì cựu đang trở thành công cụ
cho các hoạt động phá hoại Đảng công sản, quá trình “tự diễn biến” của họ đã
mang lại cái nhìn về bản chất con người, về sự “trung thành” với lí tưởng và rõ
ràng đó là sự phai nhạt lí tưởng, phai nhạt mục tiêu sống của đời mình.
Vậy chiêu trò dùng tuổi để gây sức ép với sự Đảng, Nhà nước
là gì?
Đấy là việc lợi dụng những người lớn tuổi, những lão thành
cách mạng, những nhà khoa học đang bị phai nhạt lí tưởng, thay đổi lập trường
vào việc viết bài, thư ngỏ, kiến nghị và nhật kí đăng lên các tiện ích của mạng
Internet để tuyên truyền, phủ nhận vai trò lãnh đạo của Đảng, từ đó làm mất
niềm tin của người dân vào con đường đã chọn, từng bước lật đổ vai trò lãnh đạo
của Đảng. Chủ thể tiến hành hoạt động này vẫn là những thành phần chống đối
trơng nước và đứng đằng sau là tổ chức khủng bố “Việt tân” ở hải ngoại.
Thật đáng tiếc các bạn à, những cây cổ thụ cho con cháu nhìn
vào, học hỏi và làm theo nay đã trở nên “sửu nhi”, âm thần phản đối, tạo ra
những bất ổn tiềm ẩn trong xã hội. Nguyên nhân cho thực tế này không có gì khác
ngoài việc họ bị tiếp thu thụ động những tư tưởng hào nhoáng về chế độ tư bản
phương Tây và đặc biệt là ảo tưởng về sức mạnh của mình trong việc truyền bá
những thứ đó vào đất nước. Ấy thế mới biết, họ đã vì lí tưởng để đổ công sức và
máu cho Việt Nam hôm nay, nhưng sẵn sàng vứt bỏ điều đó để một lần nữa buộc con
cháu tiếp tục “đổ máu”, tiếp tục phải đi lại con đường mà ngày trước gian khổ
lắm họ mới làm được.
Chúng ta có tôn trọng những lão thành cách mạng không?
Tôn trọng lắm chứ, nhiều lúc còn nghĩ đấy là thần tượng của
mình, là tấm gương soi rọi cho quá trình trưởng thành của mình. Những gì họ nói
ra luôn được tiếp thu bằng sự kính trọng và cầu thị nhất. Nhưng đừng vì kính trọng
mà trở nên mơ hồ, với những “lão thành” biến chất, việc nghe theo họ chính là
tự hủy hoại tương lai của mình. Nguyễn Đình Cống đấy, một Đảng viên đấy, nhưng
có ai biết rằng ông đã không tham gia sinh hoạt tổ chức Đảng từ những năm 1995,
sự thay đổi đã dần hình thành từ đó và nó bỗng dưng phát lên mạnh mẽ trong năm
2015, 2016 khi đứng ra tuyên bố bỏ Đảng đúng lúc Đảng đang thực hiện bầu nhân
sự mới, rồi tham gia ngay “Hội giáo chức Chu Văn An” do Phạm Minh Hoàng, một
thành viên “Việt tân” ở trong nước, đang bị lực lượng chức năng quản lí, giáo
dục.
Vậy đấy, chiêu trò của “dân chủ cuội” luôn thể hiện sự thâm
độc, bằng những lời nói hoa mĩ, bằng việc khen nhau trên mạng Internet, “dân
chủ cuội” đang thực hiện viêc thúc đẩy những lão thành cách mạng của chúng ta
thay đổi lập trường, công khai chống đối. Và bỗng dưng, họ khác chiến tuyến với
người dân Việt Nam.
Tôn trọng họ, người Việt mình nên khách quan và thẳng thắn
chia sẽ, mặc cho tuổi tác còn là bậc con, bậc cháu của họ, nhưng vì một Việt
Nam, vì tương lai của chúng ta, đừng để kẻ xấu lôi kéo những người thân, những
thần tượng của mình. Đồng thời, với
những lão thành cách mạng, Nhà nước cần tạo ra một môi trường trong sách, một
“Diên hồng” thực sự để họ đóng góp ý kiến, sống có ích và vui khỏe.
Niềm Tin