Có lẽ chưa bao giờ như lúc này,
song song với cái nóng oi bức của tự nhiên thì cái nóng của sự việc khi những
sinh vật biển đồng loạt chết phơi mình bên những bờ cát trắng đang thiêu đốt
con người miền Trung và cả nước. Con số cá chết theo ước tính là hàng tấn cá với
kích cỡ từ nhỏ tới vừa và lớn, và khi vấn đề chưa được sáng tỏ, cá vẫn chết và
chính quyền vẫn đang cố gắng tìm lời giải cho hiện tượng này thì đâu đó ngoài
xã hội lại đang nổi lên những con người thể hiện “bản lĩnh” phán đoán siêu
phàm, những “thầy bói xem voi” nghe vấn đề và phán đoán rồi hành động như những
người thông thiên tường địa. Nhưng rồi
suy cho cùng, những hành động đó một là thiếu nhận thức và bình tĩnh, hai là vì
chống đối và những đồng tiền. “Cá chết” – khi dân đoán, báo kê và phản động bốc
thuốc?
Vụ việc đã và đang lên đến đỉnh
điểm và rồi như một tất yếu đại đa số người dân cho rằng chỉ có Formosa mới đủ
sức gây ra chuyện này, chỉ có nó mới đủ sức gây ra nó (cá chết hàng loạt). Điều
đó cũng dễ hiểu cho người dân bởi vì sao? Vì đó là khu công nghiệp lớn, nhập
nhiều chất độc và trong đó có bóng dáng của những nhà đầu tư Trung Quốc (TQ),
những con người ở một quốc gia mà nổi tiếng với những “mưu hèn kến bẩn”. Dư luận
đồn ra, đồn vào từ người này qua người khác thông qua những nhận thức và phán
đoán duy tâm của bản thân chính những người dân tò mò. Dù không đúng hay chưa
chính xác nhưng nó vẫn có sức tác động mạnh mẽ và làm cho một bộ phận không nhỏ
tin theo. Và “căn bệnh” lại được phán xét, thủ phạm không ai khác ngoài
Formosa?!
Bệnh được chẩn đoán trên ý thức
và thiếu chứng cứ của người dân thì đến lượt mấy anh báo chí “nhanh tay chậm
não” nhảy ngay vào để câu view, giật tít vấn đề để tăng thêm tính hệ trọng.
Nhưng rồi những hành động đó cũng chỉ xuất phát từ nhận thức suy đoán của người
dân là Formosa chứ không thể ai khác hơn. Chết tiệt những tay nhà báo vô lương
tâm, khốn nạn thay những kẻ thiếu kiên nhẫn và nhìn nhận để rồi có những hành động
thiếu thực tế và sự thật để rồi có những
“bài viết tổ lái” dành cho mọi người theo hướng đã nghĩ chứ không cho
người ta hướng đi khác để nhìn nhận. Nào là nước đục vàng hết sự sống, nào là
hàng tấn thuốc độc hại được nhập về, nào là quay video cá bơi trong chậu nước
hai phút sau chết… nhưng rồi khi video, sự thật
được vạch trần là giả dối, nguồn nước vẫn còn có sự sống thì báo chí lại
im bặt và chuyển hướng là nên chờ đợi chính quyền câu trả lời và khoét sâu vào
những hành động của cán bộ lãnh đạo. Còn mấy tay phản động? Rõ rồi, chỉ còn việc
“đưa thuốc” thôi khi vấn đề đang quá đà thuận lợi cho một âm mưu chống đối mới
trên cơ sở nhận thức mù mờ và thiếu chuẩn mực của cả báo chí và người dân.
Ảnh: Đất nước cần thanh lọc những cái xấu
nhưng sự thanh lọc đó cần được chính xác và có căn cứ chứ không thể để sự thanh
lọc thành những thứ kìm hãm và phá hoại (Nguồn: Internet)
Một “miếng bánh” ngon khó tuột
tay những kẻ tham lam và bẩn thỉu, vụ cá chết làm cho chúng như vớ được khúc gỗ
khi đang sắp chết đuối trong niềm tin của nhân dân sau cuộc “tự ứng cử” thất bại
ê chề. Chúng ra sức xuyên tạc, bịa đặt, vu khống và đổ hết lên đầu nhà thầu TQ
mà không biết rằng nhà thầu nhiều nhất ở Vũng Áng lại là người VN, ngoài ra còn
có Đài Loan và Bỉ. Chúng kêu gọi mọi người tham gia cái gọi là “cách mạng đường
phố” với danh nghĩa là “môi trường” và “cá tôm” nhưng cuối cùng lại là những
hành động như những vụ năm 2014: đập phá, thiêu đốt, bạo lực và mất ổn định. Sự
suy đoán theo ý thức của nhân dân cộng thêm sự hà hơi thông tin sai lệch nặng
tính chủ quan của những nhà báo “thiếu lương tâm” đã vô tình “bắt bệnh” và “kê
đơn” cho những người chống đối để rồi tất yếu họ đưa ra những “phương thuốc” nặc
mùi chống phá cho quần chúng và nhân dân khi chính quyền vẫn đang loay hoay với
đáp án của vấn đề.
Xin tái khẳng định rằng, “cá chết”là
hiện thực đã rõ nhưng do Fomorsa hay không lại là vấn đề chưa được rõ ràng.
Chúng ta có quyền nghi vấn nhưng chúng ta lại không có quyền phán xét khi bằng
chứng với vấn đề là chưa đủ căn cứ. Người chịu án oan có thể được nhà nước bồi
thường danh dự và vật chất nhưng với cả một doanh nghiệp oan, khu công nghiệp
oan thì không ai đền bù được ngoại trừ cả đất nước và dân tộc gồng mình để đền
bù nó. Bài học dư luận từ vụ” con ruồi nửa tỷ” đã bóp chết một doanh nghiệp nội
địa tạo điều kiện cho doanh nghiệp ngoại thâu tóm thị trường Việt thì chúng ta
nên thận trọng hơn nếu không muốn bài học đó lại giết chết một doanh nghiệp thuộc
khu công nghiệp đang có đóng góp lớn trong việc kéo cả một vùng của đất nước đi
lên.
“Cá chết” – một “căn bệnh” vẫn
chưa có lời giải thực sự và chính quyền đang cố hết sức mình để giải quyết nó.
Đừng dùng ý chí của bản thân và phán đoán thiếu căn cứ mà làm nóng thêm vấn đề
để rồi giải quyết chưa thấy đâu lại gieo thêm những căn bệnh mới, căn bệnh về sự
chống phá và oan sai. Người Việt hiện tại rất yêu nước nhưng dường như sự yêu
đó lại đang bị lệch hướng bởi bởi những nóng vội và phán xét sai lầm từ sự bức
xúc của nhiều vấn đề. Hãy yêu nước bằng cái đầu tỉnh táo và con tim nhiệt huyết,
đất nước cần được thanh lọc nhưng cũng cần được đi lên, đừng kéo lùi sự phát
triển vì thanh lọc không đúng cách, hãy học cách vừa thanh lọc hiệu quả lại vừa
phát triển theo ổn định và vững bền.
HIỂU MINH