Ngày 18/10/2016, dưới bàn
tay khơi mào cho những bất ổn của linh mục dẫn dắt Đặng Hữu Nam, người giáo dân huyện Quỳnh Lưu lại tiếp tục tiến hành vượt hơn
200km để đi “làm công lí”.
Nhưng công lí liệu có cần thiết với hiện tại khi cái đói, cái lạnh đang “bóp nghẹt” cuộc sống của con người. Và
nhìn vào thực tại miền Trung hiện nay thì chúng ta thấy việc làm của linh mục Đặng
Hữu Nam sẽ là gieo rắc khó khăn chứ không phải làm công lí?
Linh mục Đặng hữu Nam không đưa con chiên của mình đi tìm công lí mà là đưa con
chiên của mình đến với những bất lương, vô cảm, và sự hiểm nguy đã được thông
báo trước. Trận lũ vừa qua đã khiến nhân dân các tỉnh Nghệ An, Hà Tĩnh, Quảng
bình chìm trong bọc nước, vấn nạn ăn uống, khổ cảnh sinh hoạt đang đè nặng cuộc
sống của bà con tại đây. Khi cả nước, nhiều cá nhân, nhiều nhà hảo tâm đã và
đang tìm cách vận động, quyên góp tiền của để hỗ trợ đồng bào thì hành động
hiện tại của ông ta lại đi ngược?! Ngược với thực tế, ngược với nhu cầu, ngược
với đạo đức lẫn lương tâm của một người theo đạo khi điều con người cần ở hiện
tại không thấy được đáp ứng.
Bản
thân chính quyền và người dân các tỉnh miền Trung đang oằn mình chống lưng để
khắc phục thiên tai thì đáng ra một con người luôn rao giảng công lí và yêu
thương như ông ta phải có hành động giúp đỡ trước rồi hãy đến hành trình “tìm công lí” của mình. Thế nhưng không,
luôn kêu gọi “đấu tranh cho giống nòi”,
“đấu tranh cho đồng bào” và “con cháu mai sau” nhưng khi chính đồng
bào ông ta đang gặp khó khăn đến cùng cực thì ông ta không chịu đoái nhìn. Đó
là lương tâm của người theo đạo? Là lương tâm của người luôn miệng kêu là đi “tìm công lí” và tình yêu thương?
Bão
số 7 sắp đổ bộ với cấp gió rất mạnh và các tỉnh miền Trung có nguy cơ bị ảnh
hưởng lớn khi được dự báo “lũ sẽ chồng lũ”. Do vậy, chính quyền tỉnh Nghệ An đã
có văn bản gửi linh mục Đặng Hữu Nam nên dừng lại việc tuần hành để đảm bảo an
toàn cho bà con giáo dân và dốc sức toàn lực cho việc khắc phục lũ lụt. Nhưng bỏ
ngoài tai mọi lời khuyên nhủ, biết cảnh báo nguy hiểm nhưng vị linh mục này vẫn
tiếp tục có những hành động dẫn độ đàn con của mình đến với chốn nguy hiểm khó
lường. Đó còn là đạo đức, là trách nhiệm của một người cha, một người dẫn dắt
khi biết nguy hiểm vẫn cố tình đưa đàn con mình vào đó?
Ảnh: Đặng Hữu Nam - Kẻ dẫn dắt hành
trình bất ổn và bất lương! (Nguồn: Internet)
Thiên
nhiên thời gian qua đã khiến cho cuộc sống người dân các tỉnh miền Trung khốn
khổ thì nay hành động của con người, hành động thiếu yêu thương và thực tế lại
như tiếp thêm cái khổ cho cuộc sống của họ. Khi cái khổ người dân cần đến các
lực lượng, cần sự giúp sức khắc phục của nhiều ban ngành, đoàn thể thì hành
động của linh mục Nam lại bắt buộc phải huy động nhiều người để đảm bảo trật tự
cho hành động của ông ta. Tất yếu, những khó khăn, những sự cứu trợ và giúp sức
sẽ bị giảm đi và khi đó hành động của bà con giáo dân sẽ vô tình trở thành rào
cản để cứu rỗi sự sống, ban yêu thương. Đó là điều mà Chúa muốn, là người nắm
phần hồn như linh mục Đặng Hữu Nam
muốn và những người theo đạo Công giáo muốn xảy đến với con người miền Trung
hiện tại?!
Sẽ
không sai lầm khi khẳng định rằng: đó không phải là hành trình đi tìm công lí,
không phải là hành động của công bình! Mà đó là hành động của sự hận thù, sự cố
ý cản trở và đè chết những sự sống và yêu thương trên nền khó khăn của thực tại.
Đặng Hữu Nam
đang muốn đè nén cái khổ cực của người dân miền Trung bởi thiên nhiên và con
người, bởi sự vô lương tâm và vô đạo đức. Hành động đó là minh chứng rõ ràng
nhất cho sự thoát li điều tốt đẹp mà cộng đoàn giáo dân giáo phận Vinh xây dựng
nên bấy lâu nay. Và người giáo dân giáo phận Vinh có đáng hay không khi chịu
đánh đổi những điều tốt đẹp của cộng đoàn mình, đạo đức, lương tâm của mình cho
một kẻ như Đặng Hữu Nam?! Một con chiên nhưng mang trong mình bản chất và tâm
hồn của quỷ dữ.
Xã
hội hiện tại luôn cần đến yêu thương và chia sẻ khi ngày càng nhiều biến cố xảy
đến bất ngờ với cuộc sống của con người thì những con người như linh mục Đặng
Hữu Nam
lại là khắc tinh của điều đó. Những hành động, những việc làm của ông ta đang
khiến cho cuộc sống của người giáo - lương dân bị đảo lộn, làm cho thực trạng
xã hội ở miền Trung bất ổn hơn bao giờ hết.
Và
điều tự hỏi, liệu giáo dân giáo phận Vinh biết bao giờ mới tìm được đến với sự
yên bình? Biết bao giờ cộng đồng người lương giáo và xã hội sẽ hòa nhập tại đây
khi những người như Nguyễn Thái Hợp, Đặng Hữu Nam vẫn còn hiện diện và dẫn độ
họ đến với những bạo lực và bất lương! Đó sẽ là một sự khó khăn và lâu dài trên
hành trình đức tin đầy khốn khổ của giáo dân tại nơi đây khi đạo đức và lương
tâm đang ngày rời xa họ.
Hiểu
Minh