Những
ngày vừa qua trong khi ở Bình Định, Phú Yên đang có lũ lớn, giới dâm chủ lại
râm ran chuyện tên Tống Văn Công với sức hoang tưởng đã bịa ra cuốn hồi ký vạch
trần bản chất của Y: “Đến già mới chợt tỉnh
– Từ theo cộng đến chống cộng”. Vậy đâu là lý do khiến bè lũ dâm chủ trong
và ngoài nước chú ý một tên vô danh tiểu tốt và một cuốn hồi ký vớ vẩn như vậy?
Ảnh:
Tống Văn Công và cuốn hồi ký “Đến già mới chợt tỉnh” được đăng tải trên mạng
Internet.
Tìm
hiểu ra mới vỡ lẽ, cuốn hồi ký trên là tập hợp những câu chuyện xuyên tạc, bịa
đặt của bè lũ ăn hại trong và ngoài nước về các vụ việc thời xưa như vụ Nhân
văn giai phẩm, về ông Tôn Đức Thắng…. Chẳng may tên Tống Văn Công “chó ngáp phải
ruồi” cóp nhặt được, đầu tư công sức tổng hợp lại rồi xuất xưởng cuốn sách trên
cho “anh em” tự sướng. Chủ đạo trong cuốn nhật lý này là tài liệu phá hoại tư
tưởng, xuyên tạc sự thật ở Việt Nam do các đối tượng ăn hại ở nước ngoài như
Pháp làm ra để chống lại đất nước ta. Nhưng đối với Tống Văn Công, do tuổi già
sức yếu, tâm trí mù mờ lại vì chút tiền hư vô, hắn đã a dua theo những điều thị
phi, sai trái, trở thành con cờ thí tốt cho bè lũ bán nước hại dân.
Nhờ
cuốn nhật ký này, chúng ta đã hiểu sâu, hiểu kỹ hơn lý do tại sao tên Tống Văn
Công, người từng là Tổng biên tập Báo Lao động Việt Nam lại bị khai trừ ra khỏi
Đảng năm 2014 và bị dư luận dèm pha, dè bỉu. Trong khi phường “dị hợm” trong nước
lại hứng khởi, tung hô, dành cho hắn những lời có cánh như vậy.
Có
một sự thật đáng buồn ai cũng thấy, hiện nay một bộ phận cán bộ đảng viên có biểu
hiện suy thoái, biến chất, lầm đường lạc lối lúc hạ thế về già. Khi không còn
được trọng vọng, do nhàn cư vi bất thiện, lại bị các đối tượng phá hoại kích đểu,
không ít người đã sa cơ lỡ bước. “Sai một ly đi một dặm”, danh dự, tiếng tăm phải
mất bao công sức, trí lực cả đời mới xây dựng nên, bỗng chốc tan thành mây khói
do những tư tưởng, quan điểm sai trái lúc gần đất xa trời. Chính tên Tống Văn
Công là điển hình cho điều đó.
Đất
nước muốn yên bình, thịnh vượng, nhân dân được ấm no, hạnh phúc, cần lắm những
người cán bộ vì nước vì dân, vừa có tâm lại vừa có tầm. Mong sao những “con sâu
làm rầu nồi canh” như Tống Văn Công nhận thức được điều đó, quay đầu làm bờ, vừa
được cho mình, vừa giữ cho nước. Đây sẽ trở thành bài học đắt giá cho những ai đã
và đang phục vụ nhân dân!
Niềm
Tin