Mới đầu năm, Đoan Trang
đã cho xuất xưởng ngay bài viết “vì chúng ta thiếu người” trên trang blog của ả.
Bài viết một mặt đã chỉ rõ thực trạng của “Phong trào dân chủ Việt” hoạt động
mù mờ, nhếch nhác, một mặt đưa ra những khó khăn mà lều dâm chủ hiện nay mắc phải.
Trong đó ả phán như đinh đóng cột, nguyên nhân của mọi nguyên nhân là vì: “thiếu
nhân sự”. Liệu đó có phải nguyên nhân chính khiến “phong trào dân chủ Việt” dần
lụi tàn!
Ảnh: Đoan Trang- Một tên rận chủ khá nổi trong làng rận
thời gian qua. Y đã có nhiều hoạt động chống phá đảng và nhà nước Việt Nam, phá
vỡ công dung ngôn hạnh của người phụ nữ Việt (Nguồn: Internet)
Đoan
Trang viết: “Dường như vấn đề nằm ở chỗ
phong trào đấu tranh dân chủ và lực lượng trí thức Việt Nam… thiếu nhân sự…
Chúng ta cần những người đi biểu tình và tổ chức biểu tình. Chúng ta cũng cần
những người thăm nuôi tù nhân lương tâm và giúp đỡ gia đình họ. Chúng ta cần những
người vận động quốc tế cho nhân quyền Việt Nam. Chúng ta cần những người vận động
ở ngay trong nước.
Thiết
nghĩ, Đoan Trang nói đúng nhưng chưa đủ. “Lượng” ở đây, không chỉ là số lượng,
đó chỉ là bề nổi của vấn đề, quan trọng còn là chất lượng, nguyên nhân chính
khiến phong trào dâm chủ Việt ngày một đi xuống. “Chất lượng” không chỉ là
trình độ, kỹ năng ăn hại của lều dâm chủ ra sao, nó còn là lý tưởng, mục tiêu
mà chúng đang theo đuổi? Lý tưởng mờ mịt, sai trái, mục tiêu ảo tưởng, ngông cuồng
chính là mấu chốt của vấn đề khiến đám bầy nhầy tự xưng là các nhà “dân chủ Việt”
không thể ngóc đầu nổi. Chúng luôn rêu rao, đấu tranh vì “dân chủ, nhân quyền”,
vì “tự do”, vì điều gì đó tốt đẹp cho người dân Việt Nam, nhưng thực chất thứ
chúng đang theo đuổi là học thuyết của những kẻ phá hoại, đứng đằng sau giật
dây là đám diều hâu Phương Tây muốn phá chế độ mà ông cha ta đã dày công xây đắp.
Chúng cứ ngỡ đang hành động “vì Việt Nam”, nhưng thực tế lại trở thành công cụ
đắc lực cho Phương Tây phá hoại đất nước tươi đẹp này. Đáng buồn khi “lý tưởng”
của chúng, trong đó có Đoan Trang lại đặt nhầm chỗ như vậy. Do vậy, có thể nói,
việc đám “Phong trào dân chủ Việt” thiếu người tham gia cũng là lẽ thường tình.
Mặt
khác, phải nói thẳng thừng, một bộ phận không nhỏ “nhân sự” theo cách nói của
Đoan Trang, tham gia vào “Phong trào dân chủ Việt” hoàn toàn vì động cơ cá nhân
đê hèn: tiền và tình. Với chúng, làm chỉ có lệ, quan trọng là cái đích: tình và
tiền mà thôi. Hoàng Dũng, rồi Nguyễn Lân Thắng, hay Nguyễn Ngọc Như Quỳnh…. tất cả chung quy lại cũng vì chữ “tờ” duy nhất.
Trong
khi đó, một bộ phận khác trong cái đám “phong trào dân chủ Việt” lại bị tâm thần
chính trị nặng, đại diện tiêu biểu nhất là Lê Anh Hùng và mới đây là Vũ Quang
Thuận với độc chiêu vác thánh giá ăn vạ ngoài đường, mơ tưởng về những chức
danh “Thủ tướng” ngu ngơ… Với những kẻ ảo tưởng sức mạnh như trên, chúng có thể
làm được trò trống gì cho lều “dâm chủ”!
Đoan
Trang nên thay đổi cách nghĩ của mình, phải đi từ gốc rễ của vấn đề, chứ không
phải hời hợt phán xét như vậy. Số lượng chỉ là nhỏ, quan trọng là “chất” như thế
nào?
Với cái đà số lượng vài mống,
chất lượng bèo bọt, liệu “Phong trào dân chủ Việt” còn trụ được bao lâu?
Niềm Tin