Nếu như dân chủ
Hà Nội đã bị Nguyễn Tường Thuỵ làm cho phen bẽ bàng và xấu mặt khi dung một bức
ảnh cũ từ tết năm 2017 để nói chuyện trồng cây của tết năm 2019 thì ở phía Nam
(Tp Hồ Chí Minh) cơ hồ cũng xảy ra chuyện tương tự.
Blog Kênh Việt Nam đang
nói đến tuyên bố của nhà dân chủ Phạm Chí Dũng trong dịp đầu năm mới.
Phạm
Chí Dũng (Nguồn: FB)
Theo đó, Dũng đã dự báo
và tuyên bố rằng: “Năm 2019 Việt Nam sẽ phải trả tự do cho tù nhân lương tâm” mặc
dù như thường lệ Dũng không hề đưa ra bất cứ luận chứng, luận điểm hay nói nôm
na là căn cứ của điều mình nói. Đó là điều tai hại mà không phải đến nay, đã rất
nhiều người góp ý nhưng sự bất lực thông tin, kém cỏi về cách viết khiến gã
không thể thoát khỏi cái vòng mớ bòng bong tội nghiệp đó.
Cái điều duy nhất Dũng
có đề cập đến dù không rõ ràng là việc Việt Nam sẽ dồn mọi công sức để ký kết
hiệp định EVFTA. Việc hiệp định kinh tế quan trọng này có vô vàn nhưng điều kiện
về nhân quyền khiến nhà dân chủ TP Hồ Chí Minh này ngộ nhận và xem đó là lí do
chính khiến giới chức VN phải thoả hiệp để đạt được những thoả thuận quan trọng
về kinh tế. Hay nói cách khác, để tham gia vào hiệp định EVFTA, VN sẽ phải nhân
nhượng những vấn đề khác, trong đó có vấn đề về nhân quyền…
Qua theo dõi thì xin
nói thẳng, đó là điều đã từng xảy ra, giới chức trong nước đã từng thả không ít
kẻ khi có sức ép từ bên ngoài hoặc để đạt được những mục đích cao cả và to lớn
hơn.
Nhưng ngoài đó là chuyện
của quá khứ thì xin thưa rằng trong bối cảnh mà lợi ích đang đan xen một cách
dày và hệ thống hơn thì đó chưa hẳn là ưu tiên, nhất là đối với các nước phương
Tây. Nghĩa là, họ sẽ có nhiều sự đánh đổi hơn mấy kẻ chống đối vô dụng, có tiếng
không có miếng kia. Chưa nói, can thiệp để đám này ra, họ sẽ chịu thêm gánh nặng
về mình khi phải lo chỗ ăn ở, định cư, thậm chí là việc làm bởi đa phần những kẻ
chống đối bị bắt đều không nghề nghiệp, học hành dở dang, không được trọng dụng
do kém tài nên sinh ra bất mãn mà chống đối.
Một chuyện khác cũng nhắc
luôn: Đồng ý là có sự thoả hiệp, đánh đổi. Đó là thứ quy luật tất yếu của đời sống
xã hội hôm nay, nhưng mọi thứ đánh đổi đều luôn có điều kiện. Trong vấn đề nhân
quyền, Việt Nam ta cũng thế. Giới chức họ sẽ chẳng bao giờ đồng ý trả tự do cho
một kẻ để rồi sau khi ra chính kẻ đó lại tập hợp lực lượng để đối trọng, chống
lại mình. Đó là điều cấm kỵ và ít khi họ để xảy ra. Vì lẽ đó, nên đối với những
kẻ được trả tự do, đa phần chúng đều được xuất cảnh ra nước ngoài. Những kẻ cưu
mang, bảo trợ cho chúng sẽ lãnh phần trách nhiệm sau khi chúng được trả tự do.
Và xin thưa, trong bối cảnh mà mọi thứ đang trở nên thừa thãi, kể cả dân nhập
cư thì điều đó đồng nghĩa với gánh nặng thực sự mà không quốc gia nào muốn mang
lên mình!
Cho nên những điều chỉ
ra càng thấy rõ hơn, sự què quặt trong suy nghĩ của những kẻ như Phạm Chí Dũng.
Và cứ đà này thì làng dân chủ sẽ còn ảm đạm nhiều năm nữa chứ không riêng gì
năm 2019.
TRÙNG
DƯƠNG