Sự việc hơn 1000 đứa trẻ ở Kỳ Anh, Hà Tĩnh không được đến trường thời gian gần đây đã làm nhức lòng các
bậc làm cha, làm mẹ. Không phải các em ham chơi không chịu đến trường, không phải
nhà trường thiếu thốn, không đủ điều kiện đón các em tới lớp. Nhưng bố mẹ chúng
đang cố tình đẩy những đứa con thơ ngây của mình làm bia đỡ đạn cho cái gọi:
đòi yêu sách với chính quyền. Vậy trách nhiệm của họ đối với xã hội, mà trước hết
đối với chính con cái mình nằm ở đâu.
Ảnh:
Nguồn Internet
Việc đòi miễn học phí
100%, đòi được cấp quần áo, sách vở cho con em mình đi học…., điều đó tôi không
bàn tới. Vì nó dường như là mơ ước của tất cả mọi người. Nhưng điều kiện đất nước
ta lúc này liệu có cho phép? Tôi cũng không bàn tới những chuyện thị phi trong
xã hội: nào là Formosa, nào là Công giáo… ở đây.
Cái tôi quan tâm đơn giản
chỉ là hai từ TRÁCH NHIỆM. Trách nhiệm của các bậc làm cha, làm mẹ ở Kỳ Anh, Hà
Tĩnh nằm ở đâu, khi không cho con mình đến lớp. Đi học là quyền của các em, chứ
chúng không cần ai ban phát.
Các em đến lớp không
đơn giản chỉ là lấy tầm bằng, học cho bằng bạn bằng bè, mà quan trọng hơn là học
làm người. Giáo dục không chỉ là trách nhiệm của nhà trường mà còn là trách nhiệm
của những bậc làm cha, làm mẹ. Chúng nhìn từng hành động của cha, của mẹ làm
gương, làm cơ sở để hình thành nên thế giới quan, nhân sinh quan cho mình. Nhưng
vai trò của các ông bố, bà mẹ không cho con đi học ở Kỳ Anh, Hà Tĩnh nằm ở đâu?
Trong ý thức chúng dường như chỉ có biểu tình và biểu tình! Cái được thì rất nhỏ,
nhưng cái mất là vô cùng lớn. Những kẻ đang hả hê ngoài kia khi nghĩ một cách
nông cạn: chúng đang “thắng” chính quyền, kiếm được chút đỉnh tiền học, tiền
mua sách vở, áo quần cho con, nhưng chính chúng đang thua sạch trước ván cờ: tương
lai cho con!
Nhưng đó chỉ là tảng
băng nổi của vấn đề, sâu hơn chúng ta cần phải kể đến những nhân vật đầy “quyền
lực” khác. Trách nhiệm của người “Cha” ở đây không thể không nhắc đến cái tên
Nguyễn Thái Hợp. Người được gọi là “Cha” của “muôn người” theo đạo Công giáo ở
Giáo phận Vinh. Trong khi những đứa trẻ bị cha mẹ cấm đến trường, Nguyễn Thái Hợp
vẫn đang ở Tòa Giám mục Vinh ngồi xổm, rung đùi, không một lời nhắc nhở. Thậm
chí giật gân hơn khi có những thông tin đồn đoán, chính hắn là người ngấm ngầm
đứng đằng sau kích động cho vụ việc đáng buồn nêu trên (tại http://vntb.org/vu-1000-tre-em-khong-duoc-den-truong-chinh-giam-muc-nguyen-thai-hop-la-ke-kich-dong.html).
Vậy đạo đức, tính người của hắn nằm ở đâu?
Ngẫm lại không phải tự
nhiên dư luận chĩa mũi nhọn vào ông ta, từ khi về làm cái chức quyền lực Giám mục
Giáo phận Vinh, liệu có mấy ngày nơi đây được yên ổn, từ vụ lấn chiếm đất trường
mầm non ở xã Nghi Kiều, các cuộc biểu tình chống Formosa ở ba tỉnh miền Trung…,
mới đây là vụ Cồn Sẻ, Quảng Bình. Nếu ông ta là người có TRÁCH NHIỆM liệu nơi
đây có nhiều chuyện đến thế?
Người đời có câu: “Ơn
cha như núi Thái Sơn – Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra” để nói đến công
lao sinh thành của các bậc làm cha, làm mẹ. Nhưng sinh ra đứa trẻ đã khó, nuôi
dạy nó thành người lại càng khó hơn. Mong rằng những bậc làm cha, làm mẹ và kẻ
được gọi là “CHA” hãy sống trách nhiệm hơn với chính mình và chính những đứa trẻ
- là thế hệ tương lai của đất nước sau này!
Niềm
Tin