Ở bài
viết trước, blog Kênh Việt Nam đã đề cập tới việc HỘI THÁNH TIN LÀNH ĐÃ LÊN TIẾNG VỀ "MỘT HỘI KHÔNG PHẢI
LÀ HỘI THÁNH TIN LÀNH THUẦN TÚY" thì nay đến lượt đạo Công
giáo lên tiếng. Cũng xin nói luôn là chính đạo Công giáo và Tin Lành đã bị ảnh
hưởng sau khi Hội thánh đức chúa trời mẹ này xuất hiện. Và không chỉ lợi dụng
danh nghĩa của chính 2 tôn giáo này mà "Hội thánh đức chúa trời mẹ"
còn lôi kéo và khiến không ít tín đồ của 2 tôn giáo này từ bỏ để đi theo.
Hội thánh đức
chúa trời mẹ (Nguồn: FB).
Và
trên báo Người công giáo, đã có ít nhất 2 bài viết về nội dung này, trong đó
không chỉ phủ nhận tính liên quan của đạo CÔng giáo đối với hiện tượng tà giáo
này (ĐẠO CÔNG GIÁO KHÔNG LIÊN QUAN VỚI HỘI THÁNH CHÚA TRỜI MẸ!)
mà tác giả của một bài viết sau đó (là một tu sỹ) đã phân tích khá kỹ về hội
thánh Đức chúa trời mẹ trong bài: "Hội thánh đức chúa trời " KHÔNG PHẢI ĐẠO CÔNG GIÁO".
Trong
đó ở bài viết có tính nhận diện về Hội thánh đức chúa trời, Linh mục Dòng
Tên Khắc Bá, S.J đã khái lược về tôn giáo này như sau: "Dựa
vào một số thông tin từ mạng Internet[1], nội dung giáo lý của ‘Hội Thánh Đức
Chúa Trời’ có thể tóm tắt như sau: Thiên Chúa ‘có nam có nữ’, gồm Đức Chúa Trời
Cha và Đức Chúa Trời Mẹ. Chúa Trời Cha đã tái sinh vào một người đàn ông Hàn
Quốc tên là Anh Sahng-hong, và Chúa Trời Mẹ tái sinh chính là vợ ông, tên Zang
Jah Gil. Đây là thời cận kề ‘tận thế’, nên họ chính là ‘Đấng Cứu Chúa’ của thời
đại: sẽ cứu vớt những ai gia nhập đạo của họ. Đi kèm với tín điều này là một số
luật: Thờ phượng ‘Đấng Cứu Chúa’ vào ngày Sabat (Thứ Bảy); giữ một số ngày lễ
Do Thái giáo: Lễ Lều, Lễ Vượt Qua; không ăn đồ cúng; đập bỏ bát hương và các
hình thức tôn kính tổ tiên truyền thống; dâng cúng 10% thu nhập".
Vị
linh mục Dòng tên này cũng không quên đưa ra những điều có tính định hướng
trong cách hành xử của người kitô hữu xung quanh câu hỏi: "Vậy, Ki-tô
hữu nên tiếp cận và có thái độ thế nào đối với những tín hữu của ‘tôn giáo mới’
này?". Và câu trả lời là: "Trước hết, chúng ta không nên quá lo lắng
trước hiện tượng này, mà nên cầu nguyện để tín thác vào ý muốn của Thiên Chúa.
Còn khi tiếp xúc với họ, chúng ta cần phải tôn trọng ‘cảm xúc tôn giáo’ của họ.
Cũng đừng vội vàng ‘kết án’ họ là ‘tà đạo’, nhất là khi chưa hiểu rõ về họ. Tuy
nhiên, nếu bằng lương tâm Ki-tô giáo, chúng ta nhận ra những lệch lạc rõ ràng,
nhất là trong việc thực hành của họ, gây nguy hại đến những người tin vào tôn
giáo này và cho cộng đồng xã hội, cũng như làm hoang mang đức tin một số Ki-tô
hữu, thì chúng ta cần có trách nhiệm đối diện vấn đề.
Nhưng
phải đối diện thế nào? Có nhiều Ki-tô hữu ‘quá khích’, cảm thấy Thiên Chúa bị
họ xúc phạm, nên muốn bảo vệ Thiên Chúa bằng cách căm ghét, thậm chí sỉ nhục
họ. Đó là thái độ sai trái. Thiên Chúa đâu cần chúng ta bảo vệ Ngài! Điều Ngài
muốn là chúng ta phải bảo vệ người anh chị em yếu đuối đang ở trước mặt mình,
những người bị lầm lạc vì nhiều lý do. Vì thế, điều căn bản là phải thật lòng
yêu mến, cầu nguyện cho họ; và nếu có khả năng thích hợp, thì hãy đối thoại và
giúp họ nhận ra những lầm lạc.
Câu
hỏi cuối cùng: trước hiện tượng tôn giáo này, xã hội và Giáo Hội Công Giáo có
thể phản tỉnh được điều gì? Về mặt xã hội, hiện tượng này khiến tôi nhớ tới lời
phát biểu (được nhà báo Thu Hà nhắc lại) của ông Nguyễn Quốc Tuấn, Viện trưởng
Viện Nghiên Cứu Tôn Giáo, trong cuộc phỏng vấn gần đây trên Vietnamnet, ngày
12/03/15, nhằm giải mã hiện tượng bùng phát các lễ hội tâm linh một cách lộn
xộn ở Việt Nam gần đây: “dường như những chính sách về tôn giáo nghiêm trọng và
sai lầm trước đây mà cả hiện nay nữa đã tạo ra một quá trình sa mạc hóa về tâm
linh ở Việt Nam, để giờ đây tâm hồn của người Việt đã biến thành một bãi hoang
có thể chấp nhận các loại bụi gai xương rồng và không thể trồng được loại cây
có hoa thơm, quả ngọt.”[5] Rõ ràng, nếu thật sự ‘Hội Thánh Đức Chúa Trời’ là một
hiện tượng lệch lạc, thì xã hội cũng phải tự suy xét trách nhiệm. Vì tâm thức
tôn giáo – khuynh hướng tìm về điều thiêng liêng cho những câu hỏi nội tâm – tự
nó thuộc về bản chất con người, nên nếu gặp ‘sa mạc’ thay vì ‘đất tốt’ thì nó
sẽ bị biến dạng thôi!
Về
mặt Giáo Hội, có lẽ đây là một cơ hội cho Giáo Hội và mỗi Ki-tô hữu cầu nguyện,
phản tỉnh và học hỏi nhiều điều. Thật thế, nếu hiện tượng ‘bội thực tin dữ’ đã
dẫn đến những khủng hoảng niềm tin, thì Giáo Hội cần đi ngược chiều: loan báo
và giúp hiện thực hoá Tin Mừng và Bình An thật sự. Hơn nữa, chính chúng ta phải
học hỏi từ ‘Hội Thánh Đức Chúa Trời’ trong cách sống tương quan với anh chị em
mình (tất nhiên là tránh đi những điều lệch lạc): mỗi người đều có những khó
khăn nhất định, và đều có nhu cầu được nâng đỡ, vì thế Hội Thánh – mà cụ thể là
từng Ki-tô hữu – cần quan tâm và giúp đỡ tha nhân cách cụ thể.
Hội
Thánh phải thật sự trở nên gần gũi, ấm áp với mọi người, như cách Đức Giê-su đã
đến và chăm sóc các môn đệ.[6] Cuối cùng, chúng ta cần trở lại với tinh thần
‘cộng đoàn’ của Giáo Hội sơ khai, nơi mọi người cảm thấy mình cùng thuộc về một
gia đình đầy tình thương. Tất nhiên, đây là những thách đố lớn lao, nhưng đồng
thời cũng là lời mời gọi Thiên Chúa dành cho mỗi người trong việc xây dựng Giáo
Hội, trong chính thời đại hôm nay, trở thành điểm quy tụ nhân loại hướng về
vương quốc Tình Yêu".
Tin
Lành và Công giáo, 2 tôn giáo liên quan đã lên tiếng. Tính pháp lý và chỗ dựa
của hiện tượng tà giáo này đã không còn. Câu chuyện còn lại có vẻ như chỉ là
của chính quyền. Một động thái mạnh tay để dẹp bỏ tôn giáo này là cần thiết để
tránh những sự biến tướng có thể xảy đến và gây ra hậu quả trong nay mai!
TRÙNG DƯƠNG