"Phải chăng ông ta
xác định mình là vua một cõi, mọi luật lệ chỉ dành cho thần dân, nô lệ, còn bản
thân vua thì được miễn mọi trách nhiệm và quy định của xã hội? Trong khi ông ta
vẫn leo lẻo rằng: “Chức vụ càng cao, thì càng phải gương mẫu”. Phải chăng, chỉ
có khi chức vụ đến cao nhất như ông ta thì không cần một sự gương mẫu
nào?".
Jb Nguyễn Hữu Vinh đã mở
đầu như thế trong bài viết xung quanh việc TBT Nguyễn Phú Trọng tái cử Tổng bí
thư Đảng cộng sản VN khoá XIII.
Khéo khen cho JB Nguyễn Hữu
Vinh khi anh ta đã dùng một thuật ngữ được Đảng cộng sản VN dùng rất nhiều
trong công cuộc chỉnh đốn đảng những năm gần đây: Nêu gương để nói về người đứng
đầu Đảng cộng sản VN khoá XIII – TBT Nguyễn Phú Trọng. Và nói về mặt học thuật
thì đấy là cách “dùng gậy ông đập lưng ông” mà chúng ta hay quen sử dụng trong
những tình huống nói về việc dùng chính những gì vốn thuộc về họ để tấn công họ.
JB Nguyễn Hữu Vinh và stt trên Fb cá
nhân (Nguồn: FB)
Vậy nhưng, ngoài cái đó
ra thì bài viết của Jb Vinh không có bất cứ điều gì đặc sắc.
Đúng là việc nêu gương của
người đứng đầu hết sức quan trọng, nhất là với các chính đảng chính trị. Đó
cũng là cách để các nhà lãnh đạo các chính đảng quy tụ quần hùng, tạo ra sự
đoàn kết cao độ, thống nhất trong chính tổ chức của mình. Song thú thực, vận dụng
chuyện này vào đây (việc TBT Nguyễn Phú Trọng tái cử) nghe chừng nó thái quá và
không có bất cứ hạt nhân nào cho hợp lý.
Như chia sẻ của TBT Nguyễn
Phú Trọng sau khi bế mạc Đại hội lần thứ XIII với báo giới: “Tôi
cũng không được khoẻ lắm, tuổi đã cao rồi. Tôi đã xin nghỉ rồi nhưng Đại hội bầu
vẫn phải làm vì là đảng viên phải chấp hành".
"Tôi cố gắng hết sức,
nhưng làm được hay không phải là tập thể, là đoàn kết, thống nhất, trên dưới một
lòng, toàn đảng, toàn dân, toàn quân nhất trí đồng lòng. Vai trò của cá nhân
quan trọng nhưng chỉ là cá nhân thôi".
Với việc xin nghỉ do quá
tuổi và sức khoẻ không đảm bảo đã cho thấy cá nhân TBT Nguyễn Phú Trọng đã làm rất
tốt chuyện nêu gương, đó là tấm gương không tham quyền, cố vị, sẵn sàng về hưu,
thôi công tác khi hết nhiệm kỳ. Nhưng như TBT Nguyễn Phú Trọng cho biết việc
tái cử của cá nhân ông và một số nhà lãnh đạo khác không còn là ý chí mang tính
cá nhân mà là sự tín nhiệm, phân công của tổ chức. Và khi đã nằm trong guồng
máy của tổ chức thì không có chuyện thích làm hay thích nghỉ,.
Nói ra điều này để thấy rằng,
JB Nguyễn Hữu Vinh đã định hình được vấn đề cần nói, chỉ có điều trong khi vấn
đề đó là ưu điểm của người ta thì không nói đến; lại cố bới và đưa việc khác để
tấn công người ta.
Thứ đến, cần hiểu rằng: “Việc chỉnh sửa điều lệ Đảng được đặt ra khi
trong quá trình Đại hội xuất hiện những vấn đề mới hoặc việc chỉnh sửa phù hợp
với bước tiến của lịch sử (khi mà những quy định cũ trở nên lạc hậu và không
còn phù hợp). Song cần biết rằng, sửa Điều lệ Đảng cần có tính chiến lược, nó sẽ
không nên sửa khi vấn đề "ngoại lệ" không quá phổ biến; hoặc việc sửa
đổi của kỳ Đại hội này sẽ khiến kỳ Đại hội sau phải sửa lại theo hướng cũ, trước
đây” (theo trang Việt nam mới).
Cho nên, việc JB Nguyễn Hữu
Vinh công khai tấn công cá nhân TBT Nguyễn Phú Trọng càng cho thấy rằng: Thực
chất ông ta chẳng hiểu gì về Đảng cộng sản VN chứ đừng nói đến quy định bầu cử,
chọn nhân sự của Đảng. Ông ta càng nói càng sai và càng chứng tỏ sự mặc cảm đến
ê chề của chính mình.
Ông ta không chấp nhận việc
tái cử của TBT Nguyễn Phú Trọng là sự lựa chọn lịch sử nên vẫn nói đi, nói lại
một câu chuyện mà thiết tưởng nó nên được kết thúc sớm. Việc cố nói sẽ chỉ càng
làm xấu hình ảnh của chính cá nhân ông ta mà thôi!
PHƯƠNG
NAM