“Tôi
chưa bao giờ phải viết bài nào khó như bài này, bởi lý do: Từ trước đến nay,
tôi luôn quan niệm rằng mình chỉ có một kẻ thù, đó là chế độ độc tài (độc đảng,
công an trị) ở Việt Nam, mà đại diện là bè lũ độc tài và những kẻ ủng hộ chúng
vì tư lợi. Ngoài việc vạch trần những cái xấu, cái ác của chế độ, tôi không động
đến cá nhân/ tổ chức/ thế lực nào khác.
Phía
công an rất khó chịu với quan niệm này của tôi. Vài nhân viên an ninh từng nói
với tôi: “Chị chỉ chửi đảng và nhà nước thôi, còn dân, còn phe dân chủ của chị,
sai trái đầy ra đấy, vô đạo đức, tham nhũng đầy ra đấy, thì chị lờ đi, bao che,
không nhắc đến”.
Quả thật đúng như vậy. Từ
trước đến nay, tôi chọn lối viết như vậy”.
Bài trên Fb của Phạm Đoan Trang (Nguồn:
FB)
Phạm Đoan Trang đã đặt vấn
đề như thế trong bài viết mới đây trên Fb cá nhân có tên “NGHỀ KINH DOANH DÂN CHỦ”. Và ả (Đoan Trang) dù không muốn nhưng phải
vạch mặt chính đồng đảng của mình trong cái gọi là tham nhũng dân chủ: “Bà ta
đã “sinh hoạt” như thế trong đội ngũ của chúng tôi suốt hơn một năm qua. Và vì
chúng tôi được rất nhiều người dân trong và ngoài nước ủng hộ, bạn có thể tưởng
tượng được số tiền khổng lồ mà bà ta đã rút ruột được?
Đơn cử, vào cuối tháng 4
năm nay, giữa mùa dịch, một tổ chức quốc tế, tạm gọi tên là A, gửi cho chúng
tôi 24.000 USD hỗ trợ khẩn cấp.
Vào đầu tháng 5, sau khi
một shipper vận chuyển sách cho NXB Tự Do (anh Phùng Thủy) bị công an phục
kích, bắt về đồn, thẩm vấn và tra tấn, không biết bao nhiêu người lại tiếp tục
gửi tiền về NXB Tự Do hỗ trợ anh. Riêng chị Đặng Bích Phượng ở Hà Nội còn kêu gọi
cộng đồng quyên góp ủng hộ, và đã quyên được gần 40 triệu đồng. Do chị Phượng
công khai toàn bộ trên trang facebook cá nhân, cho nên số tiền chị quyên đã được
gửi về anh Phùng Thủy đầy đủ. Còn mọi khoản khác, tài khoản (của chị gái, của
cháu gái, của các quan hệ khác) của người phụ nữ kia vẫn giữ cả, và chẳng ai, kể
cả anh Phùng Thủy, biết nhóm đã nhận được bao nhiêu tiền hỗ trợ. Trong trường hợp
này, anh Phùng Thủy, ngoài việc là nạn nhân của công an bắt bớ, tra tấn một người
vận chuyển sách, đã trở thành nạn nhân một lần nữa.
Những ngày sau khi anh bị
đánh, lại có một tổ chức quốc tế khác, tạm gọi tên là B, gửi cho nhóm 10.000
USD hỗ trợ khẩn cấp. Số tiền này, đáng tiếc, cũng chẳng đến tay anh em mà đều về
“quỹ chung”, nằm trong sự quản lý chặt chẽ của gia đình người đàn bà nọ: ngoài
con gái, cháu gái, chị gái, sau này lại thêm một “con rể” hờ.
Rồi đó, mọi việc cứ diễn
tiến như thế. Công an đàn áp mạnh NXB Tự Do – sự truy đuổi, đe dọa, bắt bớ, thẩm
vấn, sách nhiễu gia đình – chủ yếu rơi vào các tác giả và shipper vận chuyển
sách, còn nhà kinh doanh dân chủ, vị “giám đốc điều hành” bí mật kia thì vẫn
bình an vô sự. Từ nửa cuối năm ngoái cho đến nay, dần dần, gần như tất cả thành
viên của NXB Tự Do đều phải bỏ nhà ra đi, tứ tán, lang thang trong tình trạng
không một xu dính túi, bệnh tật, chấn thương đầy mình. Không ai có tiền; tất cả
tiền đều đã nằm trong “quỹ chung”. Một vài thành viên tình cờ biết mình ở danh sách
được hỗ trợ, nên đã đòi tiền quyết liệt, và đều bị người đàn bà nọ “loại” khỏi
nhóm”.
Người đàn bà ấy sau đó
cũng được Trang nhận diện rõ mặt tên tuổi: “Bà
ta là Nguyễn Phương Hoa (sinh ngày 03/4/1968), quê gốc ở Huế, chuyển về sống ở
Sài Gòn từ khoảng năm 2007. Bà ta từng là thành viên của một loạt nhóm hoạt động,
trong đó có Bạn Tương Tri, Lao Động Việt; bản thân bà ta lập một nhóm gọi là
Cánh Én Việt. Về bề dày, thành tích hoạt động, bà ta không có gì nổi bật để cộng
đồng biết đến và tôi có thể kể ra, nhưng đã có tiếng xấu rất nhiều ở tất cả các
nhóm bà ta từng tham gia trước đây: nói xấu (vu khống), đánh phá anh em, chia rẽ
tổ chức, tham nhũng vặt”.
Trong chuyện này, có thể
với nhiều người đó là chuyện hết sức bất ngờ, thậm chí mới gặp lần đầu. Bởi
trong họ đã bị choán ngợp những mỹ từ cao đẹp mà đám dân chủ bằng những thủ đoạn
tuyên truyền đã gieo rắc lên. Nhưng có lẽ với những ai theo dõi và thừa hiểu
cái gì đứng đằng sau những mỹ từ dân chủ, sẽ thừa hiểu rằng, đó là “chuyện bình thường ở huyện”. Nó cũng
diễn ra nhiều đến độ đếm không xuể. Còn nhớ, khi Mẹ Nấm - Nguyễn Ngọc Như Quỳnh
được một tổ chức quốc tế trao giải thưởng Phụ nữ nhân quyền gì đó. Theo quy ước
của giải thưởng thì Quỳnh sẽ phải bỏ ra một khoản để trang trải một số hoạt động
của Giới dân chủ. Nhưng rồi, lòng tham nổi lên, Quỳnh đã toan ăn cả số tiền giải
thưởng. Chuyện Quỳnh nuốt không trôi sau đó và nhiều chuyện nhơ nhớp, bẩn tưởi
khác của lang dân chủ Việt, nhất là chuyện ăn chia không đều vì thế lan tràn trên các trang mạng xã hội.
Dù rất đông những kẻ
trong đó đã lên tiếng thanh minh, chối tội như cái cách Phạm Đoan Trang viết và
diễn ý ở trên, song tất cả chỉ khiến cho những ai tường minh, chịu khó theo dõi
hiểu rằng, đó chỉ là màn diễn vụng về của đám dân chủ xứ ta. Họ ăn những không
biết chùi mép và cũng chính vì ăn chia không đều nên càng ngày mới xuất hiện
thêm nhiều câu chuyện tố lẫn nhau như cái cách Đoan Trang đã làm. Và với chuyện
này, kể ra Đoan Trang cũng cao tay thực sự. Ả ra tuyên bố rút khỏi “NXB Tự do”
vì cái lí do không thể mĩ miều hơn: “tôi buộc phải rời khỏi Nhà xuất bản Tự Do
để hút “hỏa lực” về phía mình, giảm bớt rủi ro cho anh em” và để gia cố nó, ả
không quên mượn những câu chuyện như thế này để thấy rằng, ả ra đi đơn giản vì
những lí do như chính ả nói ra; phản biện lại những tin đồn ả ra đi vì sợ bị xử
lý như những dân chủ gia xộ khám mới đây!
PHƯƠNG
NAM