Chuyện gọi VNCH là Nguỵ
hay gọi đúng danh xưng thì đã có không ít bài biết bàn về chuyện này. Tán đồng
có, phản đối có nhưng điều dễ nhận ra ở những người tán đồng là dường như họ vẫn
đang quá say sưa với những gì đã từng tồn tại trong cái chế độ chính trị từng tồn
tại ở Miền Nam VN trước năm 1975.
Họ rất ít hoặc không thấy
được những khiếm khuyết mà thể chế chính trị được coi là con rối của đám sen đầm
Mỹ Quốc đã từng có… Để từ đó thấy rõ hơn tại sao trong tâm thức của đa số những
người chưa kể đến những tội ác mà “thể chế” này đã từng gây ra thì cũng có đến
vô số những lí do khiến dù thời gian qua đi nhưng sự tha thứ vẫn không thể có.
Mặc dù đã quá vãng nhưng VNCH vẫn được
đám vong quốc dựng dậy và kêu gọi công nhận thể chế lẫn danh xưng dù đó là điều
không tưởng (Nguồn: FB)
Fbker Nguyễn Lương Thành
trong một stt ngắn mới đây đã đưa ra những thông tin mà có lẽ với nhiều người
Việt xứ mình, trong đó có những người đang ra sức tranh đấu cho việc trả lại
tên cho VNCH chưa từng nghe đến: “Nhà báo
người Mỹ William J. Lederer, trong chuyến điều tra năm 1968, đã nhận thấy Việt
Nam Cộng Hòa sử dụng viện trợ rất phung phí và kém hiệu quả. Ông nhận xét: kẻ
thù tồi tệ nhất của Mỹ trong chiến tranh Việt Nam là nạn tham nhũng của Việt
Nam Cộng Hòa.
Hàng
tỷ USD viện trợ kinh tế và quân sự của Mỹ đã bị tham ô rồi bán ra chợ đen. Ông
đã chứng kiến những kho hàng lậu đầy ắp hàng hóa và vũ khí quân dụng, có tới cả
1.000 khẩu súng trường, bao gồm cả loại M16 hiện đại.
Chính
phủ Hoa Kỳ biết rõ vấn nạn này, nhưng họ làm ngơ. William J. Lederer nhận xét:
“Tôi thấy Hoa Kỳ sẽ bị đánh bại như thế nào – không phải chỉ bằng sức mạnh của
đối phương, mà bởi chính những sai lầm của mình, sự bất lực của chính mình”.
Quy
mô buôn lậu lên tới hàng tỷ USD, với sự tham gia của đủ thành phần: quan chức
và doanh nhân Việt Nam Cộng hòa, thương nhân Mỹ và Đài Loan, binh lính Mỹ, Hàn
Quốc, Philippines… Ngay cả Mặt trận Dân tộc Giải phóng cũng tận dụng thị trường
chợ đen, tại đây họ mua hàng hóa Mỹ để đánh lại chính quân Mỹ.
Cho
đến khi sụp đổ, Việt Nam Cộng hòa còn nợ Hoa Kỳ 145 triệu USD. Ngày 7 tháng 4
năm 1997, chính phủ Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam đã trả cho Hoa Kỳ khoản
nợ 145 triệu USD của Việt Nam Cộng hòa (85 triệu USD nợ gốc của VNCH, còn lại
là tiền lãi và chi phí phát sinh trượt giá) như một điều kiện để xúc tiến ngoại
giao”.
Nhưng đây là sự thật và
điều đó khiến chúng ta phải nhận ra rằng, sự giàu có, “văn minh” mà VNCH từng
có trong quá khứ có được nhờ sự vay mượn và suốt những năm tháng tồn tại của
mình, VNCH không thể trả nổi. Và họ đã tháo lui, rút chạy khi những con số nợ vẫn
còn đó và đám quan thầy từng dung dưỡng, nuôi sống và bảo trợ cho họ vẫn không
quên sử dụng món nợ đó như một phần trong điều khoản để bình thường hoá quan hệ
ngoại giao của chúng ta bây giờ.
Sự khốn nạn khi đó (cả của
VNCH trong quá khứ và nước Mỹ trong việc yêu cầu chúng ta thanh toán khoản nợ
cũ) vì thế đã đạt đến đỉnh điểm!
Trả lại tên đồng nghĩa với
việc chúng ta sẽ phải công nhận họ, sẽ phải công nhận, thậm chí ngợi ca những
điều khốn nạn mà họ đã từng làm với chúng ta… điều đó e là không thể. Đó là
chưa nói điều đó khiến chúng ta đánh mất mình, mất đi cái luân thường, đạo lý vẫn
thường có,… Hay nói cách khác, công nhận và trả lại danh xứng VNCH là điều gì
đó khiên cưỡng, khó có thể thực hiện dù nhiều năm sau đi nữa bởi những gì đã có
đã được đóng đinh, định hình. Muốn thực hiện điều đó trừ phi VNCH đừng và chưa
bao giờ tồn tại.
TRƯỜNG
GIANG