10 tổ chức xã hội dân sự
quốc tế công khai Thư ngỏ kêu gọi chính phủ Việt Nam “chấm dứt đàn áp giới bất đồng
chính kiến, trả tự do cho tù nhân lương tâm và thực thi các cam kết quốc tế về
nhân quyền mà Hà Nội ký kết” hôm 13/7 có lẽ là cái tin mới nhất, thu
hút nhiều sự chú ý từ dư luận trong những ngày qua.
Như thường lệ, nhà đài
RFA là cơ quan truyền thông đăng tải sớm và nhanh nhất về nội dung này. Vì điều
này nên có nhiều người nói rằng, RFA không khác gì là tiếng nói của chính đám
xã hội dân sự này!
Mười tổ chức lên tiếng gồm:
Ân Xá Quốc tế, Người Bảo vệ Nhân quyền, Các Chương trình về Tự do Biểu đạt của
PEN America, Hiệp Hội Các Nhà Xuất bản Quốc tế, Mạng Lưới Nhân Quyền Việt Nam,
VOICE, Safeguards Defenders, People In Need, Project 88, Vietnamese Democracy
Activist. Và điều dễ thấy là sự đa dạng về thành phần các tổ chức sẽ khiến cho
tiếng vang, sự ảnh hưởng từ sự lên tiếng sẽ lớn hơn. Tuy nhiên có vẻ như mọi thứ
vẫn diễn ra theo kiểu “bổn cũ soạn lại”, vẫn là những tiếng nói kiểu như bày tỏ
quan ngại trước việc chính quyền Việt Nam gia tăng đàn áp bất đồng chính kiến,
đàn áp tự do ngôn luận và kêu gọi trả tự do cho các “tù nhân lương tâm”.
Thư ngỏ của 10 tổ chức được đăng tải
trên RFA (Nguồn: FB)
Ngoài ra thư ngỏ không
đưa ra bất cứ luận điểm nào thực sự sáng rõ và có gì đấy thuyết phục được những
người theo dõi.
Chính vì những lẽ này nên
nhiều nhà phân tích đã tỏ ra không lưu tâm tới thư ngỏ này, cho rằng đó chẳng
qua là những động thái có tính đến hẹn lại lên, ít chi tiết mới, lặp lại câu chữ
một cách khó hiểu từ đám người bên ngoài, xã hội dân sự này.
Họ lên tiếng không phải
vì mong muốn cho số chống đối bị bắt được tha bổng, hoặc gây sức ép hoặc hi vọng
những tiếng nói của mình sẽ được chính giới, cơ quan ngoại giao các nước lớn
quan tâm, dõi theo. Mà đơn giản, họ lên tiếng để biết, chính họ còn tồn tại và
để đám chống đối, thân nhân, đồng đảng cảm thấy mình đang được quan tâm, động
viên chứ chưa hề bị bỏ rơi. Đó mới thực sự là mục đích chính yếu của những sự
lên tiếng theo dạng thức này!
Việc Thư ngỏ lên tiếng kêu
gọi chính phủ Việt Nam “chấm dứt đàn áp giới bất đồng chính kiến, trả
tự do cho tù nhân lương tâm và thực thi các cam kết quốc tế về nhân quyền mà Hà
Nội ký kết” được cho là động thái có tính gây áp lực đối với giới chức
VN trong những vụ bắt, xử lý vừa qua. Nhưng xem chừng họ thừa biết rằng với những
sự lên tiếng kiểu này, Giới chức nhà nước tại Vn sẽ không bao giờ quan tâm, đếm
xỉa đến chứ đừng nói sẽ lên tiếng chính thức bằng kênh ngoại giao. Và như thế mục
đích tận cùng của hành vi này sẽ không bao giờ đạt được. Song như đã nói ở trên
đó chẳng qua chỉ là trò lừa bịp dụng công để phô bày vai trò chứ tính thực chất
của vấn đề hết sức ít ỏi và không mấy quan tâm tới cái đích của vấn đề.
Có vẻ như đám này giỏi tấu
hài và mị dân hơn chúng ta vẫn tưởng!
PHƯƠNG
NAM