Như thú nhận của ông Hồ
Ngọc Thắng, Việt kiều hiện đang sinh sống, làm việc tại Cộng hoà Liên Bang Đức
trong bài “JB NGUYỄN HỮU VINH VIẾT BẬY BẠ VÌ QUÁ NGU DỐT HAY QUÁ ĐIÊN RỒ TRONG
VIỆC XUYÊN TẠC SỰ THẬT?”: “Tôi không bao
giờ đọc bài viết của JB Nguyễn Hữu Vinh, bởi vì hắn đội lốt „con chiên ngoan đạo“
để phun ra những luận điệu xuyên tạc chống lại Đảng và Nhà nước Việt Nam. Với
tôi, một người ngoan đạo phải là một người kính chúa, yêu nước và sống tốt đời
đẹp đạo”. Nhưng rồi “Có lẽ vì quá bức xức, từ Hà Nội một người bạn gửi cho
tôi ảnh chụp một Statut mà JB Nguyễn Hữu Vinh vừa mới viết về tôi. Trong đó hắn
viết „… Thắng sinh ở Thanh Hóa, sang CHLB Đức rồi sống lưu vong …”.
Bài
của ông Hồ Ngọc Thắng trên Fb cá nhân (Nguồn: FB)
Và sau khi chỉ ra nguyên
cớ, ông Thắng đã có những phân tích chứng tỏ “Statut này cho thấy sự ngu dốt
đáng xấu hổ của hắn”. Sự phân tích của ông bắt đầu bằng việc chỉ ra rằng, JB
Nguyễn Hữu Vinh đã không hiểu gì về từ “lưu vong” khi nói về cái cách và phương
thức ông này hiện diện, có mặt tại nước Đức: “Theo ông Thắng, “Theo Đại từ điển
Tiếng Việt, „Lưu vong là sống ở nước ngoài do bị phế truất hoặc bỏ trốn: kiều
dân lưu vong“. Trong thực tế, sau khi tốt nghiệp đại học luật về nước, Chính phủ
Việt Nam cho phép tôi sang trở lại Cộng hòa dân chủ Đức vì lý do đoàn tụ gia
đình. Ban đầu, quê hương thứ hai của tôi là một Nhà nước XHCN có quan hệ thân
thiết với Việt Nam. Vào thời điểm tôi di cư hợp pháp ra nước ngoài, hàng vạn
người Việt Nam đi lao động xuất khẩu ở các nước ở châu Âu và nhiều người đã định
cư vĩnh viễn ở nơi họ làm việc. TP Weimar nơi tôi lúc đó đang cư trú, vào ngày
3-10-1990 trở thành một phần lãnh thổ của CHLB Đức chỉ vì Hiệp ước thống nhất
nước Đức. Trước đây và hiện tại, tôi thường xuyên về thăm Việt Nam, vì vậy những
câu từ „sống lưu vong …“ cho thấy JB Nguyễn Hữu Vinh là một kẻ có kiến thức cơ
bản rất thấp”.
Hay nói cách khác, cái
thân phận của ông khác xa với những kẻ ra đi để lưu vong, để chối bỏ Tổ quốc, cố
hương và đã từng có hành vi chống lại nhà nước, dân tộc, và tổ quốc của mình.
Có lẽ gần gũi và cũng ở Đức thì cái tên Nguyễn Văn Đài, Bùi Thanh Hiếu và Lê
Trung Khoa là tiêu biểu hơn cả.
Ông Thắng cũng không ngại
ngần khi nhắc đến những cáo buộc của JB Nguyễn Hữu Vinh đối với cá nhân ông
trong vụ Trịnh Xuân Thanh. Rằng ông không những không bị “đuổi việc thẳng cẳng“
vì „ăn cơm quốc gia, thờ ma cộng sản” mà ngược lại, sau khi vụ việc được làm rõ
và cá nhân ông chứng tỏ được sự trong sạch thì “Quyết định sa thải tôi đã được
thu hồi sau khi kết thúc thủ tục thẩm tra và trong tháng 3 năm 2018 tôi đã trở
lại nơi làm việc”. Bản thân ông này cũng đã được “Cơ quan thuộc Bộ nội vụ liên
bang vừa qua đã làm tất cả để tôi thuộc vào tầng lớp „thượng lưu“ của những người
nhận hưu trí Đức và sẽ suốt đời được hưởng chế độ chăm sóc sức khỏe cao cấp (tiếng
Đức, Private Krankenversicherung mit besonderen Leistungen)”. Và đó là cái mà
ông được sau vụ việc và cái ông có sau khi chiến thắng những kẻ đang ra sức vu
khống, hạ bệ ông. Lê Trung Khoa là kẻ thất vọng nhất sau chuyện này.
Ông cũng giải thích thêm:
“Về phương diện chính trị và danh dự,
theo truyền thống không đưa ra lời xin lỗi chính thức, nhưng Cơ quan thuộc Bộ nội
vụ liên bang cuối cùng đã trao cho tôi Bản nhận xét tuyệt vời đánh giá trung thực
sự cống hiến to lớn của tôi trong 27 năm phục vụ Nhà nước Đức. Bản nhận xét đề
ngày 31-3-2018 tôi đã công bố trên mạng internet và giới thiệu trên phương tiện
truyền thông chính thống của Việt Nam. Về phương tiện tài chính, ngoài chế độ
lương hàng tháng, trong tháng 4-2018 tôi đã nhân được một khỏan tiền đền bù
đáng kể (tôi phải ký bản cam kết không bao giờ tiết lộ con số cụ thể)” và kể
thêm một số sự việc khác.
Trước khi kết thúc bài viết
có tính phản biện, bóc trần cái nhân cách thối tha, dơ dáy của JB Nguyễn Hữu
Vinh, vị Việt kiều đang công tác trong cơ quan thuộc nhà nước Đức này đã không
quên đi đến kết luận: “Trong hàng ngũ những tín đồ theo đạo thiên chúa giáo, JB
Nguyễn Hữu Vinh chỉ là một trong những nhân vật dùng lời lẽ du côn để nói đểu
chế độ. Nếu nói đến sự nguy hiểm, phải nhắc đến những Linh mục và Giám mục đã
và đang điên cuồng kích động giáo dân chống đối chế độ, gây bất ổn và phá phách
cuộc sống bình yên của đất nước. Theo tôi, Chính quyền cần vận dụng triệt để những
quy định của Bộ luật hình sự để xử lý những thành phần cực đoan núp bóng dưới
chiêu bài „tự do tôn giáo” và dẫn ra những bằng chứng trong cái bài báo ông Thắng
đã viết và đăng tải trên báo Báo Nhân Dân.
Đó thực sự là những cú
tát có hạng mà Việt kiều Đức Hồ Ngọc Thắng dành cho JB Nguyễn Hữu Vinh. Sự ngu
dốt và tấn công có mục đích, một cách điên cuồng đã bị phơi bày. Sau chuyện này
sẽ có nhiều dù muốn hoặc cố công bảo vệ Vinh cũng bất lực; xấu đến thế thì chỉ
còn cách chui xuống đất mới hết nhục nhã Vinh ơi.
PHƯƠNG
NAM