Nếu như Ls Trần Vũ Hải đã bất chấp luân lí về
tính công bằng để bảo vệ, ủng hộ báo Tuổi trẻ sau quyết định kỷ luật vừa qua
chỉ vì đây là tờ báo có lượng phát hành và tính nhanh nhạy của nguồn tin được
đưa. Thì cũng với quan điểm cho rằng, việc bộ TTTT xử lý báo Tuổi trẻ là không
đúng, Phạm Chí Dũng (một kẻ bất đồng chính kiến tại TP Hồ Chí Minh đã đưa ra
quan điểm của riêng mình dù có phần trái chiều và khó hiểu.
Và ít ai ngờ được rằng, với cái bộ óc suy nghĩ
có phần phong phú của mình, Dũng đã gắn vào đó những cái thuyết âm mưu gây chia
rẽ Bắc Nam (Nam Kỳ - Bắc Kỳ) mà từ lâu gã và một số nhân vật khác tại TP Hồ Chí
Minh đã dày công thực hiện như nhạc sỹ Tuấn Khanh và Ls Lê Công Định ngay từ
tên tiêu đề bài viết: “Bắc Kỳ cai trị Nam kỳ hay Tuổi trẻ bị “cắn trộm”.
Phạm Chí Dũng (Nguồn: FB).
Dũng viết: “Quyết định trên - mà có thể
hiểu là xuất phát từ chỉ đạo trực tiếp của Tổng bí thư Trọng - cũng có thể mang
hàm ý răn đe đối với những đối thủ chính trị của ông ta trong nội bộ đảng, cho
dù lâu nay một số dư luận vẫn cho rằng Tuổi Trẻ là tờ báo ‘thân’ Thủ tướng
Nguyễn Xuân Phúc. Facebook Lê Nguyễn Hương Trà còn cho biết trước khi Tuổi Trẻ
Online chính thức bị đình bản 3 tháng, tổng biên tập Tuổi Trẻ là Lê Thế Chữ đã
vội bay ra Hà Nội để xin gặp Thủ tướng Phúc, để sau đó nhận được lời hứa của
ông Phúc là ‘không đình bản’.
Và với quyết định trên, có lẽ kẻ hả hê thỏa mãn
nhất chính là Bộ trưởng TT-TT còn chưa mất chức là Trương Minh Tuấn. Phải
chăng trong thời gian ngắn ngủi còn giữ được ghế Bộ trưởng TT-TT mà chưa bị
thuyên chuyển sang một vị trí ‘thấp hơn một chút’, Trương Minh Tuấn đã tìm cách
‘cắn trộm’ báo Tuổi Trẻ.”
Vẫn với một phương thức cũ, tự dẫn ra những điều
thuộc về thâm cung bí sử, Phạm Chí Dũng đã tái dẫn ra một cuộc đấu đá trong nội
bộ đảng cộng sản xung quanh việc xử lý hay không xử lý báo Tuổi trẻ với sai
phạm được chỉ ra. Hai nhân vật đại diện cho hai miền, chiến tuyến lần này vẫn
là Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng, người bên kia là Thủ tướng Nguyễn Xuân
Phúc.
Và để đảm bảo câu chuyện mang hơi thở của thời
đại, có tính thời sự thì Dũng đã không quên đưa trường hợp Bộ trưởng Trương
Minh Tuấn sau khi ông này bị Bộ Chính trị xử lý kỷ luật cảnh cáo, cách chức bí
thư ban cán sự đảng bộ Thông tin & truyền thông vào.
Có vẻ như đó là cái lợi thế của Dũng mà ít kẻ
tại Tp Hồ Chí Minh và cả đám dân chủ Hà Thành có thể thực hiện được. Tuy nhiên,
khách quan và công tâm sẽ thấy trong cách dựng chuyện của Dũng dù đã dụng công,
tài tình nhưng còn không ít kẻ hở chết người mà nếu có một sự xâu chuỗi thì điều
đó sẽ bị lòi đuôi.
Theo đó, trong hành vi khiến báo này bị xử lý,
ngoài liên quan trực tiếp tới việc đăng tải thông tin không đúng sự thật về lời
phát biểu của chủ tịch nước thì còn liên quan tới việc đăng tải bình luận với
nội dung “Nam Kỳ đang bị bọn Bắc kỳ ngu dốt cai trị”.
Với mối liên hệ có tính sợi dây liên kết này và
việc chỉ ra "cuộc đấu đá nội bộ" trong tưởng tượng ở trên nên vô hình
dung, dư luận sẽ bị hướng lái suy nghĩ sang một chiều kích mới. Rằng, báo Tuổi
trẻ bị xử lý không đơn thuần là kỹ thuật làm báo mà nó gắn với cuộc đấu đá nội
bộ đảng cộng sản đang diễn ra (???).
Chỉ ra điều này, ngoài để thấy được cái sự thâm
hiểm trong cách dẫn dắt chuyện của Dũng thì cũng để chúng ta nhận diện rõ hơn vấn
đề và thanh lọc thông tin.
Báo Tuổi trẻ bị xử lý như trong quyết định của
Cục báo chí bộ Thông tin & truyền thông đã chỉ ra rất rõ ràng. Và xin thưa,
như nhiều trang khác đã phân tích và chỉ ra, ngoài hai lỗi trên thì báo này có
vô số những lỗi hệ thống. Nếu không vì những ưu ái vì những tính ưu việt, đóng
góp của báo này thì không phải đến nay mới xử lý.
Rất đáng khen cho Phạm Chí Dũng trong cách lèo
lái dư luận, diễn vấn đề ra và hướng suy nghĩ của dư luận vào những điều của
mình. Song, gã không thể ngờ, trình độ thường thức chính trị của người Việt đã
được nâng cao. Sự lan toả của thông tin đủ sức cho họ biết được báo Tuổi trẻ đã
vi phạm điều gì và vì sao bị xử lý. Do đó, suy cho cùng, với điều được chỉ ra,
có chăng Phạm Chí Dũng đang làm cho câu chuyện báo Tuổi trẻ bị xử lý trở nên
phong phú hơn mà thôi.
Cũng nói thêm, dù trình độ, sự ảnh hưởng của báo
Tuổi trẻ đã được xác lập nhưng không đến nỗi cao như ai đó vẫn tưởng. Bằng
chứng là họ bị xử lý chỉ bởi cái thói ăn non và thích oai, thích được khen của
chính mình.
TRƯỜNG GIANG